HƯỚNG NGHIỆP TRONG THỜI ĐẠI 4.0 - Trang 112

Mối quan tâm của tất cả các “nhà kiểm tra trí tuệ” trong giới tâm lý
học người Mỹ tại thời điểm đó đều xoay quanh công trình của Alfred
Binet, nhà tâm lý học người Pháp, và trợ lý của ông, Theodore
Simon. Cả hai đã phát triển các bài kiểm tra để đánh giá trí thông
minh ở trẻ em và được xuất bản lần đầu vào năm 1905, đến vào
năm 1908 được tái bản và chỉnh lý. Thang đo Binet-Simon đã lập
tức được dịch sang tiếng Anh và thôi thúc nhiều nhà tâm lý học Mỹ
ứng dụng để xem có thực sự hiệu quả hay không.

31

Khi đến

Stanford, Terman lập tức thực hiện kiểm tra trẻ bằng thang đo Binet-
Simon. Với sự giúp đỡ của các trợ lý là sinh viên sau đại học, ông
đã kiểm tra 400 trẻ trong năm đầu tiên và thêm 300 trẻ vào năm thứ
hai. Ông chỉnh sửa sơ lược nội dung các bài kiểm tra Binet-Simon,
thêm nhiều thành tố mới, điều chỉnh tiêu chí chấm điểm theo từng
độ tuổi. Năm 1916, ông xuất bản cuốn The Measurement of
Intelligence (tạm dịch: Đo lường trí thông minh), một phiên bản mở
rộng và sửa đổi thang đo Binet-Simon của Stanford, với tên gọi đơn
giản hơn là “Stanford-Binet”.

32

Thang đo mới này được xây dựng

dựa trên kết quả kiểm tra 1.700 trẻ em “bình thường”, 200 trẻ em
“khiếm khuyết và vượt trội”, 150 trẻ vị thành niên, 30 doanh nhân và
150 người vô gia cư.

33

Một lần nữa, Terman lại tạo cho Stanford sự

chú ý của công chúng khi sau này, ông đặt tên cho nghiên cứu mà
ông phát triển là Bài Kiểm tra Thành tích Stanford. Sự lưu hành rộng
rãi của các bài kiểm tra này đã gia tăng đáng kể tầm vóc cho trường
đại học.

Các nhà tâm lý học đã thử nghiệm nhiều bài kiểm tra trí thông minh
ít nhất 20 năm trước khi Binet phát triển thang đo của mình; nhưng
Terman rất biết ơn Binet vì 3 tiền đề quan trọng: Binet áp tiêu chuẩn
về độ tuổi khi đo lường trí thông minh; ông thử nghiệm các quá trình
trí tuệ phức tạp hơn; và ông loại bỏ “tâm lý học tính năng” cổ hủ để
tập trung vào “trí thông minh tổng quát”.

34

“Tâm lý học tính năng” đã

cố đo lường các khía cạnh cụ thể của trí thông minh chẳng hạn như
trí nhớ, sự chú ý và khả năng phân biệt của các giác quan, và đây
chính là nơi ban đầu Binet triển khai nghiên cứu. Nhưng sau nhiều
năm thất vọng, ông từ bỏ nó và chỉ kiểm tra những gì mà Terman
ủng hộ sau này: Đó là “khả năng hoạt động tổng thể mà không xuất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.