HƯỚNG NGHIỆP TRONG THỜI ĐẠI 4.0 - Trang 18

nghiệm của họ. Nhìn chung, nhóm cũng không đại diện cho phía
nhà tuyển dụng. Về cơ bản, chỉ những nhà tuyển dụng xuất hiện
trong sách này mới là những người đã được khai sáng – hoặc các
nhà quản lý trong phòng ban nhỏ ở các tổ chức nhận thức kém toàn
diện hơn nhưng sẵn sàng chào đón ngành giáo dục khai phóng mà
tôi nghiên cứu. Nói chung, những câu chuyện phục vụ mục đích
quan trọng là chỉ cho những người hoài nghi thấy được tiềm năng.

Tôi cố chọn lọc các câu chuyện này theo một hướng nhất định. Tôi
quyết định tập trung vào những sinh viên theo học chuyên ngành
khác hoàn toàn những ngành có định hướng nghề nghiệp cụ thể:
Ngành khoa học nhân văn. Tôi cũng chú ý tới những sinh viên đã
tìm được việc làm ở các vị trí không liên quan rõ rệt với ngành học;
không ai tốt nghiệp ngành Anh ngữ đảm nhận vị trí truyền thông
trong công ty hoặc ngành âm nhạc mà trở thành giáo viên âm nhạc.
Tôi muốn đưa ra ví dụ thực tế cho những tuyên bố ủng hộ ngành
giáo dục khai phóng, rằng giáo dục khai phóng, theo Michael
Crandell hồi mới tốt nghiệp, là “sự chuẩn bị tổng thể cho công việc
trong một số lĩnh vực mà lúc này, bạn có khi còn không biết.”

Trong khuôn khổ nhà trường, chúng ta có thể theo dõi câu chuyện
tìm việc làm của sinh viên sắp tốt nghiệp và những lời khuyên được
dành cho họ, sự thay đổi thái độ của nhà tuyển dụng tiềm năng và
phương pháp sàng lọc ứng viên mà họ sử dụng. Bằng cách xem xét
cả quá khứ cũng như hiện tại, chúng ta có thể thấy, trước đó, nhà
tuyển dụng và sinh viên đều đánh giá cao nền giáo dục khai phóng.

Tôi không che giấu sự đồng tình của mình: Tôi là người ủng hộ giáo
dục khai phóng và luôn hạnh phúc mỗi khi nghe thấy sinh viên
ngành giáo dục khai phóng nào gặp được nhà tuyển dụng có cùng
chí hướng. Tôi tốt nghiệp Đại học Macalester, một trường giáo dục
khai phóng nhỏ ở St. Paul, Minnesota, nhưng không trải qua hành
trình tìm việc nhọc nhằn như nhiều sinh viên mà tôi nghiên cứu ở
đây đã trải qua. Tôi học ngành lịch sử song song với ngành ngôn
ngữ và văn hoá Đông Á, rồi tiếp tục chương trình tiến sĩ lịch sử
Trung Quốc hiện đại. Tôi đến Stanford năm 1976, vì được trường
nhận vào từ trước khi tốt nghiệp, tôi không phải trải qua nỗi trống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.