HƯƠNG TRẦM THƠM - Trang 13

giống em như đúc chạy vào ngõ. Có chị đã trở ra tay dìu một bà già, tay
xách một bị quần áo, tay bồng một em nhỏ. Em nhìn xuống bộ đồng phục
của mình. Em chợt nhớ đến bài tập đọc ở trường. Bài tập đọc kể chuyện
một cậu bé xông vào đám cháy để cứu một em nhỏ. Hình như lòng em
nóng lên. Chân muốn chạy. Em muốn chạy lại giúp đỡ bà cụ vừa té ngã ở
đầu hẻm. Bà cụ mang một lẵng áo quần to lớn. Nhưng sao em vẫn thấy sợ.
Chân như chùn bước. Em hổ thẹn cho mình. Mà lạ thay em vẫn còn do dự.
Nhưng em đã chạy, đi như chạy trong một phút không ngờ, vừa để đón
một đứa bé mặt mũi ám khói. Đứa bé khóc lóc thảm thiết. Nhưng có ai để ý
đâu. Ai cũng lo chạy. Em nắm lấy tay đứa bé. Đứa bé ôm chầm lấy em. Mặt
hớt hải. Nước mắt tràn đầy trên khuôn mặt nhỏ vẽ nên những đường vòng
lẫn lộn. Em cúi xuống hỏi khẽ.
- Bé nín chóng ngoan nhé. Thế mẹ bé đâu?
Đứa bé nào có nói. Chỉ khóc, chỉ chỏ lung tung, rồi lại khóc. Khóc. Em
cũng muốn khóc theo. “Phải can đảm. Phải can đảm”. Em tự nhủ và bắt đầu
an ủi vỗ về đứa bé. Đứa bé nín khóc. Em bồng nó đi lòng vòng, chen vào
giữa rừng người. Đi chầm chậm để đứa bé dễ tìm được mẹ. Cây kẹo em lén
bỏ vào túi hồi sáng em đưa cho đứa bé. Đứa bé mút chùn chụt như quên
mọi chuyện. Cánh ta em đã rời rã mà đứa bé vẫn chưa tìm thấy mẹ đâu.
Hình như em đã lạc qua một hẻm khác. Con hẻm nào cũng giống hẻm nào.
Cũng người, cũng đồ đạc. Cũng tiếng la hét. Em phải làm thế nào. Đứa bé
bây giờ đã ngủ vùi trên hai đôi vai muốn nằm xuống của em, trên xương
sống chỉ muốn thẳng, trên đôi tay tê dại của em. Lửa đã hết cháy. Chiếc xe
vòi rồng đã ngừng phun nước. Tro tàn không còn bay. Người người đã đổ
xô vào trong nhiều hơn. Em len khỏi rừng người, cố tìm con ngõ cũ. Phải
tìm được anh Ngoạn. Anh Ngoạn mới có thể giải quyết vấn đề. Nhưng em
không kiếm ra được nơi cũ. Anh Ngoạn. Me. Ba. Chị Tú Thi. Đứa bé …
Trời ơi, em cũng đi lạc mất đây này. Lạc với một đứa bé xa lạ, không thân
thích. Em muốn khóc quá. Hai chân của em dường như không còn bước
nổi. Em dừng lại. Đứa bé còn ngủ yên trên vai. Em tựa người vào tường
nhà. Không có ai giúp đỡ em. Không có ai để ý đến am. Giá em được đỡ
tay một lát nhỉ. Ôi, hai cánh tay, đôi chân không còn cảm giác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.