HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 102

Cố Đình Hòa khẽ cười thành tiếng.

Hùng Diệc Vĩ xen vào: “Phụ nữ mà, đương nhiên phải dịu dàng nhỏ

nhẹ, chỉ ra phòng khách, chỉ vào nhà bếp. Suốt ngày đánh bạn với mấy phần
tử tội phạm, người nhà không bực bội muộn phiền mới lạ. Ối!”.

Lý Nghiên véo mạnh vào tay Hùng Diệc Vĩ, trừng mắt với anh ta: “Anh

đấy, chỉ xứng tìm một người giúp việc sống nửa đời còn lại, ngày nào cũng
cung phụng anh như Thái thượng hoàng thôi”.

Hùng Diệc Vĩ như quả bóng xì hơi, vội vàng quay sang Cố Đình Hòa,

đánh trống lảng sang chuyện khác: “Cậu chỉ biết lừa phỉnh bọn này, còn
chưa chịu nói mấy hôm nay bận đi đâu mà biến mất nữa hả?”.

“Đóng quân ở ruộng suốt năm ngày năm đêm, cậu có tin không?” Cố

Đình Hòa nhướng mày, nhìn Giang Văn Khê và Lý Nghiên, nói vẻ nghiêm
túc, “Các cô ấy à, sau này lên mạng nhớ cẩn thận, đừng chuyện trò linh tinh
với người lạ, lần này bọn tôi đã bắt được một tên tội phạm thường xuyên
lừa tình lừa tiền trên mạng rồi đấy”.

“Anh hùng nhân dân, vất vả quá. Nào nào, lâu ngày không gặp, uống

rượu, uống rượu”, Hùng Diệc Vĩ giơ chai bia lên chạm với Cố Đình Hòa.

“Đúng đúng đúng, và còn Khê Khê nhà chúng tôi cuối cùng đã có một

công việc đàng hoàng”, Lý Nghiên choàng vai Giang Văn Khê, nháy mắt
mờ ám với cô.

Gương mặt Giang Văn Khê lập tức đỏ bừng bừng, lúng túng đưa tay đẩy

Lý Nghiên.

“Nào nào, cạn ly! Cạn ly!”, Hùng Diệc Vĩ giơ cao chai bia.

Bốn người đều nâng ly, vừa buôn chuyện vừa uống, uống liên tục đến

tận khuya mới rời khỏi K.O.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.