HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 192

nhiên là không thể. Nên đạo đức và tiền bạc, người thông minh đương
nhiên sẽ chọn tiền.

Cô quyết định chuẩn bị sẵn đĩa cài đặt Quyền Hoàng, như thế không cần

phiền Cố Đình Hòa giúp cô nữa, đợi anh về, đến nhà cô rồi cài đặt thẳng là
được.

Nhìn ngó xung quanh, tỏ vẻ bí ẩn, cô kéo mái tóc dài xuống hai bên gò

má, đi những bước nhẹ nhàng, dè dặt di chuyển đến sạp bán đĩa.

Người bán đĩa lậu là một anh chàng trẻ tuổi, ăn vận vô cùng “thời

trang”, mái tóc vàng chói, đứng cạnh xe ba bánh, vừa phì phèo điếu thuốc
vừa giới thiệu với khách hàng về đủ loại đĩa.

Giang Văn Khê đến đứng cạnh đó, thì thào hỏi anh ta: “Ông chủ, có đĩa

Quyền Hoàng không?”.

Cô vừa dứt lời thì mấy anh chàng đang đứng chọn đĩa xung quanh đều

quay phắt lại nhìn cô. Anh chàng bán đĩa há hốc miệng, vẻ mặt cực kỳ kinh
ngạc nhìn Giang Văn Khê đến mười mấy giây.

Cô không hiểu, nhủ thầm: Cái người bán đĩa và mấy người mua đĩa kia

đúng là kỳ quặc, tại sao lại nhìn mình?

“Mặt tôi có gì à?”

“Không… không có gì.” Anh chàng kia hoàn hồn lại, “Nói ra thì đêm tối

như mực thế này, người đẹp có thể vén lại tóc tai không, sao lại làm như
Sadako[1] ra ngoài dọa người khác thế. Người dọa người, dọa chết người!”.

Bị anh ta nói thế, gò má cô nóng lên, đứng thẳng người, lấy giọng: “Đàn

ông con trai gì mà nhát gan thế?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.