HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 191

“Vâng, chúc ngủ ngon”, cô cúp máy.

Suýt nữa thì nhịn cười tới nội thương, cuối cùng Lý Nghiên cũng cười

phá lên.

Giang Văn Khê không thèm đếm xỉa, lấy gối đập vào gương mặt đáng

ghét của bạn.

Đẩy chiếc gối ra, Lý Nghiên đang định nói gì thì di động lại reo vang,

bất đắc dĩ phải nghe máy. Không tới mười giây, vị đại tiểu thư ấy đã nhảy
chồm lên: “Cái gì? Sáu rưỡi sáng mai đi công tác? Cô có nhầm không?”.

Lý Nghiên nổi giận rất lâu rồi cúp máy, Giang Văn Khê hỏi: “Sáng mai

cậu phải đi công tác sao?”.

“Ừ. Đã từng gặp biến thái, nhưng chưa gặp biến thái nào thế này. Bây

giờ mười rưỡi tối rồi, thông báo tớ sáng mai sáu rưỡi xuất phát”, Lý Nghiên
chống nạnh.

Giang Văn Khê nhìn đồng hồ treo tường rồi xách túi đưa cho bạn:

“Haizzz, không giữ cậu nữa, mau về sớm thu dọn đi, bao giờ về thì đến đây
nhé”.

“Ừ.”

“Tớ đưa cậu xuống dưới.”

Tiễn Lý Nghiên về rồi, Giang Văn Khê nhớ ra trong nhà sắp hết sữa

tắm, định đến cửa hàng tiện lợi ở đầu đường mua một chai, lúc đó vừa đi
được hơn chục mét thì nhìn thấy một chỗ bán đĩa lậu.

Xung quanh có rất nhiều người đang xúm xít mua.

Cô khựng lại suy nghĩ, mua đĩa lậu là một chuyện rất vô đạo đức, nhưng

đạo đức có thể khiến cô kiếm được nửa tháng lương không? Đáp án hẳn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.