HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 20

trả lại chai rượu cho tôi, trả công việc cho tôi, trả công việc cho tôi, trả công
việc cho tôi…”.

Những vòng cung tao nhã bung lên giữa hai người, cúc áo ngực của Lạc

Thiên bị Giang Văn Khê giằng kéo đã bung ra, để lộ vòm ngực màu nâu
khỏe mạnh, rắn chắc.

Gân xanh trên trán hằn rõ, tuyên bố rằng cơn giận cố kìm nén của Lạc

Thiên sắp bùng nổ, anh túm lấy cổ tay cô gái điên đó, giận dữ nói: “Đừng
trách tôi không cho cô cơ hội!”.

Chớp chớp mắt, Tăng Tử Kiều thầm khen ngợi vóc dáng tuyệt đẹp của

Lạc Thiên, nhưng thấy anh đã thật sự nổi giận, sợ anh xé xác cô gái uống
say kia nên vội vàng khuyên can: “A Thiên, cô ấy uống say rồi”.

Lúc này Cố Đình Hòa đưa thẻ cảnh sát lên, tiến lại gần: “Cảnh sát đây”.

Hơi nheo mắt lại, Lạc Thiên lạnh lùng liếc qua tấm thẻ cảnh sát đó,

ngước lên nhìn vị cảnh sát tên Cố Đình Hòa ấy, khóe môi thoáng nở nụ cười
lạnh lẽo, bàn tay nắm cổ tay Giang Văn Khê càng ra sức hơn như muốn bóp
nát cổ tay cô, giật cô lùi ra sau mấy bước.

Hai người bảo vệ nhanh chóng đứng chắn trước mặt Cố Đình Hòa.

Đầu óc choáng váng, cổ tay bị bóp đau nhói, Giang Văn Khê cố sức gạt

bỏ bàn tay to lớn khiến cô bị đau kia, nhưng không tài nào gỡ ra được, cô
phẫn nộ cúi đầu, cắn thật mạnh vào mu bàn tay đáng ghét đó.

Cố Đình Hòa mấp máy môi, vẻ mặt nghiêm túc: “Xin anh hãy buông cô

ấy ra”.

“Nhả ra!” Phớt lờ lời của Cố Đình Hòa, Lạc Thiên trừng mắt nhìn vào

đôi mắt như muốn tóe lửa của Giang Văn Khê, túm lấy cổ tay cô, lắc lắc cả
người cô như muốn cô nhả ra, “Cô nhả ra cho tôi!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.