HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 203

Anh bỗng dừng lại, quay đầu, hàng lông mày nhướng lên, đôi mắt rất

đẹp nhìn sâu vào mắt cô, hỏi với giọng bình thản: “Có phải cô nên mời tôi
ăn cơm trước?”.

“Hả?” Cô đơ người, sau đó phản ứng ra, “Tổng giám đốc Lạc, nếu anh

không chê thì ăn ở nhà tôi nhé, nhưng anh đừng mong đợi có thức ăn
ngon”.

“Tôi vốn đã không mong đợi gì.”

“…”

Anh quay lại, tiếp tục lái xe, đến tận trước tòa nhà Giang Văn Khê ở mới

dừng lại.

Giang Văn Khê xuống xe, cô chỉ vào một tòa nhà bên trong, nói với anh:

“Điều khiển trò chơi để tôi cầm cho, hành lang trong này rất tối, nhà tôi ở
tầng năm, tôi quen hơn anh”.

Chỉ hơi nhướng mày, thấy vẻ mặt cô kiên quyết, anh đưa chiếc hộp trong

tay cho cô.

“Phiền anh lát nữa giúp bật đèn của điện thoại di động lên.”

Anh đi theo cô, lấy di động ra theo lời cô nói, chiếu sáng đoạn cầu thang

tối om.

“Cẩn thận nhé, tầng này có bảy bậc thang.”

“Rẽ rồi nhé.”

“Tầng này có năm bậc thang.”

“…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.