HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 234

“Tuần này đi công tác, em suýt nữa thì phiền chết vì cái bà già kia, bây

giờ đã cút về được, sau này có vụ nào khó nhằn thì cứ tìm nam giới đi mà
làm”, Lý Nghiên vừa mở lon bia vừa uống, than thở với Hùng Diệc Vĩ.

Hùng Diệc Vĩ và Cố Đình Hòa chỉ cười.

Lúc này chuông cửa bỗng reo vang.

“Để em mở cửa.” Lý Nghiên vứt bia xuống, đứng lên, “Cái tên ghi đồng

hồ nước chết tiệt kia cứ thích đến vào buổi tối, em nghi hắn có âm mưu gì
với Khê Khê lắm”.

Lý Nghiên mở cửa định quát thì nhìn thấy anh đẹp trai tóc bạc đứng

ngoài cửa, lập tức hóa đá.

Lạc Thiên không ngờ rằng người mở cửa lại là Lý Nghiên. Ánh mắt

nhìn chếch sang, anh nhìn thấy anh chàng cảnh sát kia đang ngồi trên sofa
cười nói, nụ cười bên khóe môi dần biến mất, thay vào đó là vẻ mặt lạnh
lùng.

Lý Nghiên há hốc miệng, bỗng nhận ra Giang Văn Khê nấu nhiều thức

ăn như vậy không phải vì biết cô sẽ tới, mà là chiêu đãi anh chàng đẹp trai
này. Tỏ ra ngượng ngùng, cô nhìn anh đẹp trai tóc bạc đang giận dữ, vội
vàng giải thích: “Anh đến tìm Khê Khê phải không? Mau vào nhà đi”.

Giang Văn Khê bê canh sườn ra, nói với Lý Nghiên đứng ở cửa:

“Nghiên Nghiên, món canh sườn cậu thích nhất xong rồi đây…”.

Sắc mặt Lạc Thiên vô cùng lạnh lẽo, đôi mắt không có chút hơi ấm nhìn

thẳng Giang Văn Khê đang bận bịu, bàn tay trái đút trong túi quần co chặt
lại thành nắm đấm. Đột nhiên, khóe môi anh cong lên thành một đường mỉa
mai: “Tôi bấm nhầm nhà”.

Quay đi, anh phẫn nộ xuống lầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.