HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 235

Lý Nghiên há miệng ú ớ.

Giang Văn Khê ngước lên nhìn Lý Nghiên đang ngơ ngẩn ở cửa, cô vội

đặt tô canh xuống, bước đến hỏi vội: “Lúc nãy ai đến đấy?”.

Đôi mắt đẹp của Lý Nghiên nhìn cô, đảo lên đảo xuống, thấy vẻ căng

thẳng của bạn thì đùa giỡn vẻ xấu xa: “Người ghi đồng hồ nước”.

“Ồ…”, cô tỏ ra thất vọng.

Lý Nghiên ôm nhẹ lấy Giang Văn Khê, thì thào vào tai cô: “Nhưng, anh

chàng ghi đồng hồ nước này rất đẹp trai, khá giống sếp của cậu, cũng có
mái tóc bạch kim đó”.

“A?” Cô nhìn đôi mắt lấp lánh sáng của Lý Nghiên, phản ứng ra, “Anh

ấy đâu rồi?”.

“Bảo là bấm nhầm nhà, đi rồi.”

“…”, cô cắn chặt môi.

Rõ ràng đã nhận lời anh, nhưng lần này trong nhà lại xuất hiện nhiều

người thế này, anh nhất định sẽ hiểu lầm cô cố ý không muốn mời anh ăn
cơm nên mới gọi bạn đến.

Lý Nghiên thấy bộ dạng do dự của cô thì đẩy ngay ra khỏi cửa, mắng:

“Hừ, cứ tưởng cậu có lương tâm nhớ đến chị em chứ! Còn không mau đuổi
theo?! Lát nữa xử cậu sau!”.

Cô kinh ngạc, “rầm” một tiếng, cửa đóng sập lại.

Xung quanh tối om, khi sực tỉnh ra thì cô vội vàng lao xuống lầu.

Ra khỏi tòa nhà, cô nhìn tứ phía, không chỉ không thấy xe Lạc Thiên

đâu mà ngay cả bóng dáng anh cũng chẳng thấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.