HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 24

là ý tại ngôn ngoại.

Nhìn người phụ nữ xinh đẹp đang cười kia, Lý Nghiên nhận được ám

hiệu liền lên tiếng: “Tổng giám đốc Lạc, về chuyện bạn tôi… thất lễ với
anh, tôi thay mặt cô ấy xin lỗi anh. Anh đại nhân đại lượng, có thể nào cho
bạn tôi thêm một cơ hội không? Công việc này đối với cô ấy thật sự rất
quan trọng”.

Lạc Thiên vẫn lặng lẽ hút thuốc, không trả lời.

“Tổng giám đốc Lạc, về bộ quần áo đó, tôi biết chắc chắn là không rẻ,

nếu anh đòi bạn tôi bồi thường thì nói thật, với tần suất thất nghiệp của cô
ấy, tôi nghĩ tiền mua bộ quần áo đó chắc trong vòng hai năm cô ấy chưa
chắc đã đền được.” Nhìn Giang Văn Khê, Lý Nghiên quyết định làm liều,
cho dù có bị sét đánh thì cô nàng này cũng không tỉnh nổi, thôi thì nói xấu
phải nói đến cùng, “Tổng giám đốc Lạc, Giang Hàng mua lại mảnh đất vốn
là siêu thị ấy để kinh doanh khách sạn. Anh nhìn Khê Khê của chúng tôi,
tướng mạo, dáng người đều ổn, chỉ tiếc là cao chưa được một mét sáu tám,
làm tiếp tân chắc không đủ chiều cao, nhưng khách sạn chắc luôn tuyển
những bà cô bà dì rửa bát lau bàn… chứ, so với những bà cô suốt ngày bàn
tán chuyện gia đình thế này thế nọ, Khê Khê nhà chúng tôi chắc chắn là một
ứng cử viên sáng giá, anh bảo cô ấy sang đông, cô ấy tuyệt đối không sang
tây, anh bảo cô ấy đứng, cô ấy không dám ngồi, những điều nên nói, không
nên nói, cô ấy tuyệt đối sẽ không nói linh tinh một chữ nào cả. Khê Khê của
chúng tôi một là biết nghe lời, hai là giỏi giang, ba là kín miệng, bốn cũng
là điểm quan trọng nhất, chính là rất rẻ…”.

Dập tắt điếu thuốc trong tay, Tăng Tử Kiều cuối cùng không nhịn nổi,

phì cười: “Rất rẻ?”.

“Vâng! Siêu rẻ tiền!” Thấy đôi mắt đen của Tổng giám đốc Lạc đã lấp

lánh một thứ ánh sáng lạ kỳ, Lý Nghiên liền bật dậy, “Tổng giám đốc Lạc,
nghĩ xem bộ quần áo này của anh rồi cũng phải có người thanh toán hóa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.