HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 26

Giang Văn Khê nhìn cầu thang gồm mười mấy bậc thật dài, dẫn thẳng

lên cánh cửa to của Tòa án, vô cùng tò mò. Xách bánh kem, cô bước nhanh
trèo lên những bậc thang cao cao đó.

Vừa vào sảnh lớn của Tòa án, cô nhìn thấy biểu tượng quốc huy và cán

cân công lý trên tường, cảm nhận được bầu không khí trang nghiêm của nơi
này, cô bắt đầu thấy hơi sợ hãi. Bảo vệ chặn cô lại, cô khoát khoát tay, vội
vàng nói tên cậu, đồng thời ra hiệu cô chỉ ở đây đợi cậu ra. Bảo vệ nghe nói
là cháu gái của Cảnh sát trưởng Giang thì không ngăn cản nữa, còn bảo cô
là Cảnh sát trưởng Giang đang xét xử vụ án ở tầng ba.

Đợi khoảng hai mươi phút, Giang Văn Khê không thấy cậu đâu, nhân

lúc bảo vệ không chú ý, cô lén lút trèo lên tầng ba.

“… Tòa cho rằng, bị cáo XX đã không được sự đồng ý của nạn nhân,

cưỡng bức nạn nhân phát sinh quan hệ nam nữ, hành vi đó đã cấu thành tội
hiếp dâm, Viện Kiểm sát Nhân dân Thành phố N rất rõ về vụ việc tố cáo
này, chứng cứ đầy đủ, tội danh đã lập, chiếu theo điều luật số 263 của Bộ
luật hình sự của nước Cộng hòa dân chủ nhân dân Trung Hoa, phạm nhân
hiếp dâm bị xử tù bốn năm…”

Giang Văn Khê đứng ở đầu cầu thang, từ xa đã nghe thấy kết quả phán

xét vẳng ra từ phòng xử án phía trước.

Cô khi ấy mới mười bốn tuổi đã sớm có khái niệm về hai chữ “hiếp

dâm”, biết chuyện đó đối với phụ nữ sẽ tạo thành những tổn thương cực kỳ
lớn về tâm hồn và cả thể xác. Cô co chặt nắm đấm, thầm nguyền rủa tên tội
phạm hiếp dâm độc ác, xử bốn năm tù thật quá lời cho hắn, phải phán tù
chung thân mới đúng. Tương lai cô nhất định sẽ giống cậu mình, sẽ là một
cảnh sát nhân dân mang lại bình yên cho mọi người.

Cửa phía trước mở ra, cô nhìn thấy hai vị cảnh sát kẹp một thanh niên

khoảng hai mốt, hai hai tuổi bước ra. Người đó giãy giụa dữ dội, giọng đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.