HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 28

“Giang Vĩnh Minh, tôi không hiếp dâm! Là ông bất lực, ông không

xứng làm cảnh sát! Ông sẽ bị báo ứng, Giang Vĩnh Minh, tôi nguyền rủa cả
nhà ông sẽ chết rất thê thảm…”

“Tôi không hiếp dâm…”

“Tôi không phạm tội hiếp dâm! Không…”

Đừng hét nữa, đừng hét nữa.

[1] Thơ đả dầu (doggerel): Một thể thơ dân gian đầy tính châm biếm,

tương truyền có tên này là do nhà thơ tiêu biểu đời Đường – Trương Đả
Dầu, đặt ra.

[2] Không làm kinh động thiên hạ bằng hành động lả lơi ong bướm, chỉ

dùng sự dâm đãng để làm động lòng người đời.

“A…”, Giang Văn Khê bịt tai, hét lên, ngồi bật dậy.

Giang Văn Khê thở hổn hển, mở mắt nhìn rõ xung quanh mới nhận ra

mình vừa gặp ác mộng. Mười năm đã qua, cô vẫn không quên được tiếng
gào thét của gã thanh niên phạm tội hiếp dâm ở Tòa án năm nào. Hôm đó từ
Tòa án về, hai tai cô không nghe thấy bất kỳ thứ gì, để chữa trị thính lực, cô
đã phải nghỉ học mất một năm.

Không bao lâu sau, cậu cô ly hôn, thím đưa em họ đi Mỹ, rồi tai nạn xe

xảy ra, cậu không còn nhìn thấy em họ nữa. Sau khi em họ qua đời, cậu cô
rất đau khổ nhưng vẫn luôn gắng gượng liều mạng làm việc.

Có lẽ ông trời đã thương cô, một lần lốp xe nổ, cô lại có thể nghe thấy

âm thanh, nhưng con người cô đã hoàn toàn thay đổi.

Hai năm sau, cha mẹ cô cũng vì đi khảo sát trên núi mà gặp núi lở rồi

qua đời. Đến khi cô lên đại học chưa bao lâu, cậu cô vì tai nạn xe khi đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.