HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 272

Mở chăn ra, anh chậm rãi dịch đến mép giường, phát hiện ra dưới đất

chỉ còn một chiếc dép lê. Không tìm thấy chiếc kia, anh đá mạnh chiếc ở
dưới giường đi thật xa, chân trần giẫm trên tấm thảm lông cừu, đi vào nhà
tắm.

Bỗng anh khựng lại, chân đạp lên mảnh vỡ điện thoại di động mà tối qua

trong lúc tức giận anh đã ném vỡ. Cúi xuống, anh nhặt điện thoại bị mình
ném vỡ tan nát lên. Trên màn hình đã vỡ, vốn là một gương mặt ngốc
nghếch đang say ngủ.

Tấm hình ấy là anh lén chụp cô khi cô đang ngủ trên xe. Trong tấm hình

cô ngoẹo đầu về phía cửa xe, hai mắt nhắm chặt, đôi môi hé mở, dường như
sắp chảy cả nước miếng, đúng là một bộ dạng ngốc đến không thể nào ngốc
hơn.

Mỗi lần vì làm bữa sáng cho anh mà dường như cô đều dậy rất sớm,

thậm chí có lúc còn chạy đi rất xa chỉ để mua một ly sữa đậu có mùi vị
không kém so với sữa đậu Vĩnh Hòa, thế nên giấc ngủ vốn thuộc về cô lại
vì bữa sáng ăn cùng với anh mà đành phải từ bỏ.

Đúng là không thấy cô gái nào ngốc nghếch khờ khạo hơn cô nữa.

Trong vô thức, nụ cười khóe môi càng lúc càng rõ nét, anh nhìn màn

hình điện thoại đã vỡ, lại ngắm nghía hơn phút nữa.

Rồi bỗng trên màn hình, nụ cười của anh phản chiếu trên đó đã thức tỉnh

anh, giây sau, nụ cười ở khóe môi nhanh chóng biến mất.

Anh nắm chặt điện thoại trong tay, khó mà che giấu tình cảm trong lòng.

Hôm qua sau khi cãi nhau với cô, anh đến K.O để mượn rượu giải sầu,

thậm chí anh còn nhớ rõ, một vị khách say rượu đã gây sự vô cớ vì nhân
viên phục vụ mang nhầm bia đến, bị anh phát hiện. Anh túm cổ áo người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.