HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 341

Lý Nghiên đẩy cô, nói: “Haizzz, lễ Tình Nhân sắp đến rồi, nếu cậu thấy

nhận thứ quà đắt thế này không yên lòng, thì lễ Tình Nhân mua một món
quà tặng anh ấy là xong”.

Cô mím môi, cuối cùng hàng lông mày cũng giãn ra, gật gù.

Lại một tin nhắn nữa, nội dung lần này là: Mặt em có bị dính giấy

không? Cô toét miệng cười, đáp lại: Tất nhiên là không.

Hai người cứ nhắn qua nhắn lại, Lý Nghiên cảm thấy bị bỏ rơi liền hét

lên, ép cô chúc ngủ ngon anh tóc bạc đẹp trai.

Cô đành bất lực nhắn một tin cho anh: Nghiên Nghiên ghen rồi, chúc

anh ngủ ngon. Bên kia Lạc Thiên nhận được tin nhắn, cười và đáp lại mấy
chữ: Chúc ngủ ngon thế thôi à?

Cô nhận được tin, đỏ mặt, bấm một chữ: Chụt. Lạc Thiên nhìn chữ

“chụt”, trong đầu hiện ra dáng vẻ cô nhắm mắt chu môi, không kìm được
cười thành tiếng, đáp lại: Miễn cưỡng qua cửa, chụt! Ngủ ngon nhé em.

Bên này, cô cầm điện thoại cười ngốc nghếch mãi, khiến Lý Nghiên cứ

lườm nguýt không thôi. Sáng mùng Hai, Giang Văn Khê từ sớm đã về nhà
mình, vừa đến tòa nhà đã thấy Cố Đình Hòa dựa vào xe, buồn bực hút
thuốc. Từ khi quen biết anh, cô rất ít khi thấy anh hút thuốc. Cô bước nhanh
đến, gọi: “Đình Hòa”.

Cố Đình Hòa quay lại, thấy cô liền dập tắt điếu thuốc, vẻ mặt vui mừng:

“Thấy em không sao là anh yên tâm rồi. Nghiên Nghiên hôm qua rất lo cho
em, lúc gọi điện cho anh vừa khóc vừa nói đấy”.

“Thật có lỗi quá, gây phiền phức cho anh rồi”, Giang Văn Khê vô cùng

hổ thẹn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.