HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 346

“Đó là đêm Ba mươi, hôm nay là lễ Tình Nhân, đây là quà lễ Tình

Nhân”, giọng anh nhẹ nhàng và dịu dàng.

Là thế sao?

Cô cũng có quà, nhưng mãi vẫn không tặng được.

Cô bối rối nhận quà, thầm nhủ: Không biết là món gì đắt tiền nữa đây.

Cô đang định mở ra xem thì bị Lạc Thiên giữ tay lại: “về nhà hãy xem”.

Lần trước tặng điện thoại cho cô, cô đã làu bàu than thở rất lâu, lần này quà
tặng cô còn đắt hơn nhiều, nếu bây giờ mở ra xem, bữa cơm này có lẽ sẽ ăn
không ngon mất.

Giang Văn Khê đành nhận lấy quà, một lúc sau cô đặt dao nĩa xuống,

ngượng ngùng rút ra một hộp quà trong túi giấy đặt cạnh, cúi đầu đưa cho
Lạc Thiên, lí nhí như muỗi kêu: “Lê Tình Nhân vui vẻ!”.

Lạc Thiên rất bất ngờ, cười tủm tỉm, nhận lấy rồi mở gói quà, một chiếc

cà vạt sọc đỏ hồng rất đẹp hiện ra trước mắt.

Ánh mắt rơi trên chiếc cà vạt sọc đỏ hồng đó, có một tích tắc anh ngây

người, khóe môi nhướn lên, ngắm nghía thật kỹ, trong đầu không ngừng
tưởng tượng cảnh mình thắt chiếc cà vạt model này thì sẽ như thế nào,
dường như bao năm nay anh chưa từng thắt chiếc cà vạt nào màu sắc tươi
tắn đẹp đẽ như vậy.

Giang Văn Khê thấy vẻ mặt hơi ngơ ngẩn của anh thì tim như thắt lại, lẽ

nào anh không thích màu đỏ hồng? Nhưng trong trung tâm mua sắm, cô
nhân viên đó cứ vỗ ngực bảo đảm rằng màu đỏ hồng là màu “hot” của năm
nay, nói gì mà cà vạt là thứ phụ kiện tuyệt nhất mà thế giới nội tâm của đàn
ông truyền đạt, kiểu sọc chéo này không hề chói mắt, chỉ càng khiến quý
ông gợi cảm hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.