HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 351

Anh bảo cô theo, nhất định là sẽ cho cô một lời giải thích.

Nhưng, trong quán bar càng lúc càng có nhiều người nhìn hai người họ,

thi thầm bàn tán, ước muốn bỏ chạy khỏi nơi này càng lúc càng mãnh liệt,
đúng lúc cô quyết định quay đi thì

Lạc Thiên bế Tăng Tử Kiều lên, sải bước thật nhanh đến chỗ cô.

Lúc anh bế Tăng Tử Kiều đi ngang qua, cô nghe anh nói: “Theo anh”.

Giang Văn Khê ngửi thấy mùi rượu nồng nặc trên người Tăng Tử Kiền,

mái tóc xoăn dài xõa ra rũ rượi, che khuất gương mặt xỉnh đẹp đầm đìa
nước mắt.

Mặt Giang Văn Khê tái nhợt, cắn môi, đầu óc hỗn loạn.

Chính cô đòi đi theo, anh lại gọi cô theo anh,

thế thì đi vậy. Cô co chặt nắm tay rồi lại buông ra, hít một hơi thật sâu

sau đó lê bước chân cứng đờ, đi theo anh.

Lạc Thiên bế Tăng Tử Kiều vào ghế sau xe rồi quay ra phía trước, thấy

Giang Văn Khê vẫn không vào thì nhíu mày, tiến thẳng đến, kéo cô lại, nhét
vào ghế phụ.

Giang Văn Khê cắn chặt môi, thắt dây an toàn, quay đầu ra ngoài cửa sổ,

không nói câu nào.

Lạc Thiên ngồi vào xe, sắc mặt hơi căng thẳng, liếc nhìn cô một cái rồi

quay lại nói với Tăng Tử Kiều: “Anh đưa em về nhà!”.

“Em không muốn về nhà! Em không muốn về nhà!” Tăng Tử Kiều vừa

nghe, tay đã đặt lên nắm cửa, hét lên, “Nếu anh dám đưa em về nhà, em thề
từ nay anh đừng mơ thấy em nữa!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.