HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 378

“... Ồ, vâng”, cô căn môi, trả lời băng một giọng có vẻ hụt hẫng, ánh mắt

không rời gương mặt anh, chỉ sợ nhìn thấy vẻ không vui ở đó.

Hôn nhẹ một cái lên trán cô, anh buông cô ra, đứng dậy, cúi đầu để che

lấp ngọn lửa dục vọng đang hừng hực, chụp lấy áo ngoài và cà vạt rồi sải
bước ra cửa.

Nghe tiếng đóng cửa, cô mới ủ rũ tát mình một cái.

Cô nhất định đã khiến anh bị tổn thương, nên anh mới vội vàng bỏ chạy

như thế, nhưng cô thật sự không thể chấp nhận tốc độ nhanh vượt bậc thế
này.

Đêm ấy, ngoài cô ra,anh cũng mất ngủ.

Hôm sau, Lạc Thiên vẫn đến đón Giang Vãn Khê đi làm đúng giờ, như

thể chuyện ngại ngùng tối qua hoàn toàn không xảy ra.

Đến giờ ăn cơm trưa, Giang Vãn Khê vừa định rời khỏi vị trí đến nhà ăn

nhân viên dùng bữa thì một cuộc điện thoại gọi đến. Cô nhấc máy, giọng rất
chuẩn theo công thức: “Xin chào, đây là văn phòng tổng giám đốc tập đoàn
Giang Hàng”.

Đầu dây bên kia vang lên một giọng nói thanh nhã nhưng không mất đi

uy nghiêm: “Tang Du đây, tôi muốn tìm Tổng giám đốc Lạc”.

Tổng giám đốc Tang của tập đòa Tang Thị!

Trong những lần buôn dưa trước kia, Giang Văn Khê đã từng nghe rất

nhiều chuyện về vị Tổng giám đốc Tang này, do quan hệ hợp tác thân mật
giữa Giang Hàng và Tang Thị, cô không hề do dự, chuyển máy vào trong.

Nhưng một lúc sau lại nghe thấy tiếng cãi nhau của Lạc Thiên vẳng ra từ

bên trong, thậm chí tiếng cúp máy còn mạnh hơn thường ngày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.