HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 399

Bứt rứt cả buổi tối, khi Lạc Thiên vào phòng tắm, cô liếc nhìn sofa trong

phòng khách sang trọng, ôm một cái chăn trên giường trải lên sofa.

Một lúc sau, Lạc Thiên mặc áo choàng trắng, mái tóc ướt đẫm bước ra,

nói với Giang Văn

Khê đang ngồi thẫn thờ trước gương: “Đi tắm sớm đi, ngày mai sẽ rất

vất vả đấy”.

Giang Văn Khê quay lại, cô đành phải thừa nhận rằng bức tranh mỹ nam

tắm rất đẹp mắt. Cổ áo choàng hé mở, theo động tác lau tóc lên xuống của
anh, xương quai xanh rất đẹp và vòm ngực chắc khỏe thấy thoáng ẳn hiện.

Lạc Thiên thấy Giang Văn Khê vẫn ngần ngơ nhìn mình thi nhướng

mày, bước đến khẽ véo cằm cô: “Còn nhìn nữa thì thu phí đấy”.

Giang Văn Khê ngượng ngùng thu ánh măt lại, vội vã đứng dậy lục tìm

túi xách, lây ra một bộ quần áo để thay, ai ngờ vừa mở dây kéo ra thì mấy
cái hộp nhỏ màu sắc trông rất quen mắt rơi xuống, khi cô nhận ra đó là thứ
gì thì đã muộn.

Lạc Thiên cúi xuống nhặt lên, khi nhìn rõ thứ mình cầm là gì, tay anh

cứng đờ.

“Cái đó, cái đó, không phải em mua đâu. Nghiên Nghiên chết tiệt, sao

lại làm trò này, mất mặt quá đi thôi.” Cô cuống đến nỗi không biết làm gì,
vội quỳ xuống nhặt lấy mấy thứ gây họa chết tiệt kia, sau đó chạy ra khỏi
phòng.

Khi quay lại phòng, tay cô đã không còn mấy hộp bao cao su đó nữa,

còn Lạc Thiên vẻ mặt bình thản đang ngồi trước bàn xem tài liệu.

Cô thầm nghĩ, quả đúng là đi công tác, Nghiên Nghiên nghĩ lệch lạc rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.