HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 398

Giang Văn Khê trợn mắt, về chuyện một chiếc giường, cô không tiện

nói gì trước mặt bao nhiêu người thế này, ra sức kéo vạt áo vest của Lạc
Thiên, một lúc sau chiếc áo đã bị nhăn lại thành nếp.

Lạc Thiên kéo bàn tay không an phận của cô xuống, nắm chặt trong tay

mình, đến khi làm xong thủ tục, anh kéo cả người và vật cùng vào thang
máy.

Cửa thang máy vừa đóng, tại quầy tiếp tân đã có một cuộc tranh cãi nho

nhỏ.

“Này, sao anh có thể nói với Tổng giám đốc Lạc Thiên rằng chỉ còn một

phòng tổng thống chứ?”

“Không nhìn thấy Tổng giám đốc Lạc nắm chặt tay người đẹp kia à?

Nếu làm thủ tục hai phòng tổng thống thì cô nghĩ có hợp không? Trước khi
đến đây, nhất định Tổng giám đốc Lạc đã băn khoăn rất lâu về chuyện thuê
phòng rồi, đương nhiên tôi phải chia sẻ với ngài ấy trước khi ngài ấy lên
tiếng chứ, phòng tổng thống ngắm cảnh lãng mạn nhất khách sạn này thì
hợp quá rồi. Cô không nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của ngài ấy lúc quay đầu
lại à?”

“Haizzz! Anh đúng là biết xun xoe nịnh bợ thật đấy!”

“Phí cho cô làm tiếp tân bao năm mà cũng không biết quan sát người ta,

sau này phải linh động vào, học hỏi tiền bối đây này, thế nào gọi là mắt nhìn
bốn phương, tai nghe tám hướng.”

Giang Văn Khê tuy cảm khái bản thân từ lúc sinh ra tói nay, cuối cùng

cũng có thể vào được phòng tổng thống một lần, nhưng cùng lúc nhìn ngắm
gian phòng hào hoa lộng lẫy, cô vẫn khó tránh khỏi băn khoăn về chuyện
ngủ đêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.