HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 469

Nghiêm có thấy anh không, nhưng lời đến cửa miệng lại nuốt xuống, về sau
chị Nghiêm hỏi ngược lại cô có thấy anh không, cô càng lo lẳng.

Lại một ngày nữa, anh không xuất hiện.

Ngày thứ ba, vẫn không thấy anh.

Cô không ngừng gọi điện cho anh, vẫn tắt máy. Điện thoại bàn ở chung

cư Thiên Đô Hào Đình không ai nghe, K.o cô cũng đã đến nhưng chẳng
thấy bóng dáng anh đâu, giống như anh đã bốc hơi vậy.

Chị Nghiêm lúc đầu hỏi cô rốt cuộc là có chuyện gì, về sau chỉ nhìn cô

bằng ánh mắt khó tả, ánh mắt Chủ tịch Giang nhìn cô cũng càng lúc càng
kỳ quặc, người của K.o thấy cô thì ánh mắt cứ lấp loé, cho dù cô hỏi gì
cũng chi lắc đầu, chỉ nói không biết.

Tâm trạng bất an trong lòng mỗi lúc một tầng, dần dần dâng thành một

cảm giác thê lương và tuyệt vọng, như rơi xuống vực sâu vạn trượng. Khi
gọi điện cho anh thì bên kia vọng đến "Số máy quý khách vừa gọi không có
thực".

Cứ thể qua một tuần cuối cùng cũng biết tung tích của anh, hoá ra là anh

nhận một hạng mục công trình ở thành phố khác, đi công tác rồi. Cô cười
khổ sở, anh đang trốn tránh cô ư? Nếu một ngày anh cũng không muốn thấy
cô, vậy thì cô cứ phải chờ đợi mỏi mòn như thể mãi sao? Đến khi anh chịu
xuất hiện? Hay là cứ thế này mà kết thúc?

Đầu cô rất đau, một đống tài liệu trên bàn hoàn toàn không cách nào lọt

vào đầu được.

Cô thở dài, đang định đến nhà vệ sinh rửa mặt cho tinh táo, vừa bước ra

khỏi văn phòng đã thấy mấy người bước đến, đi đầu là Lạc Thiên đang ôm
tủi công văn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.