HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 527

Thẩm Tiên Phi ho vài tiếng, khóe môi giật giật, câm nín nhìn vợ mình.

Lạc Thiên vẻ mặt hồ nghi, nhưng thấy Thẩm Tiên Phi nhìn anh rất

nghiêm túc thì giật lấy điện thoại trong tay Tang Du.

Lần này Tang Du không lừa anh, cô gái trong hình quả thực là Giang

Văn Khê. Anh kìm nén nỗi hoang mang trong lòng, lật xem từng tấm, cô
mặc váy cưới trắng muốt, nụ cười nhẹ nhàng nở trên gương mặt, phía sau là
một người đàn ông mặc vest, nhìn mờ mờ, chỉ thoáng thấy một nửa gương
mặt nhìn nghiêng, là tên cảnh sát kia chăng.

Tay anh run lên, điện thoại rơi xuống đất.

“Này, điện thoại của tôi!” Tang Du giật lấy, không quên giễu cợt anh,

“Vịt chết còn cứng mỏ! Rõ ràng trong lòng vẫn nhớ thỏ trắng, mà cứ ở đây
giả vờ đau buồn. Họ sắp kết hôn rồi, cô ấy nói sẽ gửi thiệp mời cho anh.
Anh đấy, cứ một mình ở đây say sưa cho chết đi, xem người ta sung sướng
biết bao!”.

“Cô nói đủ chưa?!”, anh đập bàn đánh “rầm” một tiếng, đứng phắt dậy,

một tay siết thành nắm đấm, gân xanh hằn lên.

Tiếp đó, lại một bàn tay vỗ mạnh lên bàn, lần này là Tang Du.

“Anh quát tháo cái gì?! Có giỏi thì kéo cô nàng kia quay về, chứ đừng

suốt ngày ở đây uống rượu! Bà đây cho dù có mời làm phù rể cũng không
cần anh mượn cớ tiêu sầu để luyện tửu lượng đâu!”

Thẩm Tiên Phi kéo tay cô, ra hiệu cô đừng nói nữa.

Cô vùng ra, lại tiếp tục quát Lạc Thiên: “Chuyện của tôi và A Phi chắc

anh cũng biết, năm đó tôi đã theo đuổi cuộc sống và hạnh phúc của tôi thế
nào, cho dù là đã qua năm năm nhưng tôi vẫn không bỏ cuộc, vì trái tim tôi
không cho phép. Toại nguyện? Anh tưởng thứ tinh thần thiểu năng của anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.