HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 54

Bên góc kia, giọng Phương Tử Hạ lại vang lên: “Bây giờ hối hận rồi?

Vậy sao lúc đầu cô không chọn tin hắn? Hắn ở trong đó bốn năm, tại sao
lúc tôi đưa cô đến thăm cô không chịu đi? Tại sao lại chọn tôi?!”.

Đột nhiên, giọng người phụ nữ vang lên, có vẻ mệt mỏi: “Tối nay anh

uống say rồi, em không muốn cãi nhau với anh. Mười năm rồi, nếu anh cứ
nghĩ thế thì em cũng chẳng biết nói gì nữa”.

“Châu Mộng Kha, cô đứng lại cho tôi!”

Theo tiếng gầm gừ giận dữ của anh ta, Giang Văn Khê chỉ cảm thấy

trước mặt tối sầm, mùi rượu thoang thoảng phả đến, giây sau đó môi cô đã
bị khóa chặt.

Không thể tin nổi, cô chỉ đi vệ sinh một tí, nhiều chuyện tò mò một tí,

mà cũng bị cấp trên cưỡng hôn?

Cô ra sức giãy giụa, môi hơi dứt ra được một chút, cô liền cắn mạnh vào

đôi môi xâm phạm mình.

Lạc Thiên đau quá, anh có vẻ giận dữ, dùng tay xoay mặt Giang Văn

Khê lại rồi tiếp tục hôn lên môi cô. Giang Văn Khê phẫn nộ đưa chân lên đá
mạnh anh, nhưng anh đã nhanh nhẹn tránh đi.

Tiếng bước chân mỗi lúc một gần, Lạc Thiên không cho người con gái

trong lòng mình có thời gian chống cự, một tay giữ chặt gáy cô ép về phía
anh, một tay vòng ngang eo lưng thon nhỏ của cô, giữ chặt cánh tay đang
định giơ lên đánh anh, chân phải len vào giữa hai đùi cô để phòng cô đá đạp
lung tung vì chống cự, ép cô vào tường và hôn cô điên cuồng, mãnh liệt,
nuốt hết mọi kháng cự của cô vào bụng.

Cơ thể Lạc Thiên có một sự đàn áp mạnh mẽ, hôn lên môi Giang Văn

Khê nồng nàn, đắm đuối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.