HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 69

“Đúng, nhắc chuyện này, còn nhớ nửa tháng trước không? Phòng Hành

chính tự dưng lại ra thông báo mới, ra lệnh nhân viên các văn phòng buổi
trưa luân phiên đi ăn cơm. Nghe lão Mã ở nhà ăn nói, hôm đó Giang Văn
Khê là người cuối cùng, không còn thức ăn, kết quả Tổng giám đốc Lạc
trùng hợp cũng đến đó ăn cơm, còn bảo lão Mã nấu thêm hai món, sau đó
hai người ăn chung bàn đấy.”

“Ôi trời, tớ ở Giang Hàng ba năm rồi cũng chẳng được ngồi cùng bàn ăn

cơm với Tổng giám đốc Lạc bao giờ. Tạo nghiệt thật, các cậu ai có đậu phụ
không, cho tớ đập đầu chết đi.”

“Đập vào người cô ta, đậu phụ ở ngực cô ta là to nhất.”

“Cút đi! Đừng pha trò. Về sau không biết hai người nói gì, giận dỗi

nhau, nghe nói Tổng giám đốc Lạc còn đập bàn bỏ đi, cơm cũng chẳng ăn
nữa.”

“Có chuyện ấy cơ à? Cô gái đó không phải là do vô gian đạo[1] phái lên

đó chứ? Nếu không dựa vào đâu mà Tổng giám đốc Lạc lại đối đãi đặc biệt
thế? Tớ thấy sau này chúng ta cứ nên cẩn thận cho lành.”

[1] Vô gian đạo: Một bộ phim hình sự, trinh thám nổi tiếng của Hồng

Kông, sản xuất năm 2002. Bộ phim kể về những cuộc đấu tranh giữa cảnh
sát và tội phạm khi cảnh sát được cài vào làm cảnh sát chìm trong băng
đảng xã hội đen, còn tội phạm lại được cài vào trong hàng ngũ cảnh sát. Hư
hư thực thực, trắng đen bất phân chính là cảm xúc mà Vô gian đạo đem lại
cho khán giả. Về sau cụm từ “vô gian đạo” được dùng để chỉ những hành vi
ám muội, lá mặt lá trái.

“Tớ không thể chấp nhận sự thực này. Tội lỗi, đúng là bông hoa nhài

cắm bãi cứt trâu.”

“Cậu bớt mê trai đi. Đi thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.