HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 70

Đến khi không nghe thấy tiếng bước chân ba cô đồng nghiệp kia nữa,

Giang Văn Khê mới dám mở cửa phòng vệ sinh bước ra.

Thì ra sau này mỗi ngày cô đều được ăn cơm nóng canh nóng là do

mệnh lệnh của anh. Về chuyện nhân viên chính thức, lúc nhận được thông
báo của phòng Nhân sự, cô cũng giật mình. Còn nữa, lúc phát lương tháng
này, cô nhìn màn hình máy ATM một lúc lâu, lương chẳng hề thiếu, cũng
tức là tiền bộ quần áo ấy căn bản không trừ vào lương của cô. Về sau nghĩ
lại, có lẽ vì nụ hôn đó mà anh cảm thấy mắc nợ cô chăng, như thế, cô cũng
không thấy ngượng, nhưng cũng đâu đến nỗi giống lời ba cô nàng nhiều
chuyện nói khó nghe vậy.

Nghe ba cô nàng đó nói, gần đây anh rất nóng tính, hơn nữa vẫn còn

đang tiếp diễn, nhưng cô nghĩ người nên giận đáng ra phải là cô, người thua
thiệt trong bữa tiệc đó rõ ràng là cô mà. Hơn nữa cô đâu có gì linh tinh với
anh, luôn bị anh đàn áp, nếu có tiếp xúc cơ thể thì cũng là bị ép…

Lời đồn, chính là từ miệng ba cô nàng lắm điều này mà ra.

Đoán chừng thế nào các đồng nghiệp cũng đều nhìn cô bằng con mắt

khác cho mà xem.

Giang Văn Khê vừa quay về quầy tiếp tân thì thấy Lữ Phi phòng Thiết

kế tìm cô: “Tiểu Giang, mau mang catalog tường mẫu xuống quảng trường
đối diện, Tổng giám đốc Lạc đang đợi đấy”.

“Hả? Tôi mang á?” Giang Văn Khê kinh ngạc nhìn Lữ Phi, bởi phàm là

những việc tiếp cận Quỷ Tóc Bạc đều không thể đến lượt cô làm, chỉ hơi có
gió động cỏ chút thôi là những đàn bướm bên trong đều lao vào như điên
ngay.

“Ừ, nhanh lên, xuống dưới đưa cho Tổng giám đốc Lạc là được.” Lữ Phi

đưa quyển catalog dày cộp cho Giang Văn Khê, thở phào nhẹ nhõm. Gần
đây Tổng giám đốc Lạc vui buồn bất định, lúc nãy gọi điện thoại còn nổi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.