HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 94

Giang Văn Khê gõ nhẹ lên cánh cửa, người bên trong không phản ứng,

cô nhẹ nhàng mở cửa, thò đầu vào, nhìn thấy người đàn ông ấy đang nhắm
mắt, ngồi dựa nghiêng trên sofa một mình, lặng lẽ hút thuốc, thẫn thờ.

“Tổng giám đốc Lạc, biên bản họp tôi đã làm xong.” Cô gồng mình thốt

ra một câu, nhanh chóng đặt hai tờ giấy lên bàn làm việc, không đợi ai kia
mở mắt nói gì liền ra khỏi văn phòng như chạy trốn.

Kỳ thực, trong tích tắc Giang Văn Khê bước vào, Lạc Thiên đã nheo

mắt nhìn theo cô.

Cô gái này không có nhan sắc tuyệt mỹ, nhiều nhất cũng chỉ có đôi mắt

to đen nhánh có khả năng rung động lòng người, làn da mịn màng cùng mái
tóc dài mềm mượt sáng bóng; không có khí chất sang trọng, nhiều nhất
cũng chỉ có những cử chỉ thục nữ, nhưng lại hơi quá đà, nói cách khác là
ngốc nghếch giống hệt một con ỉn.

Con thỏ chuyển qua ăn cỏ gần hang thì cũng phải là cỏ chất lượng tốt,

huống hồ anh đâu phải một con thỏ biến thái ăn tạp!

Đã hẹn với Lý Nghiên từ lâu, tan sở rồi, Giang Văn Khê đi thẳng đến

đó.

Lý Nghiên đi công tác một tuần, Giang Văn Khê buồn rầu một tuần, lại

thêm buổi chiều bị Quỷ Tóc Bạc hành hạ lâu như vậy, nhìn thấy Lý Nghiên
như nhìn thấy người thân, vội vội vàng vàng dốc hết nỗi lòng.

Giang Văn Khê càng nghĩ càng thấy anh biến thái, qua những lời đồn

đại cô vô tình nghe được trong nhà vệ sinh, thì nghe đồn cô là trợ lý nữ “trẻ
trung” duy nhất có thời gian ở cạnh anh lâu nhất tính đến thời điểm hiện tại.
Còn vì sao lại nhấn mạnh hai chữ “trẻ trung” thì là do chưa có cô gái nào có
độ tuổi như hoa như ngọc giống cô lại ở văn phòng tổng bộ được quá một
tháng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.