HƯƠNG VỊ TÌNH YÊU - Trang 133

Lâm Nguyên Nhất từng bước tiến lại gần tôi, ánh mắt không che giấu

nổi ngọn lửa đang bùng cháy.

“Tránh xa chị ấy ra”. Một cánh tay dài trong phút chốc đưa ra nắm lấy

cổ tay Lâm Nguyên Nhất.

Trình Chân quay lại, chặn Lâm Nguyên Nhất, ánh mắt bắn ra sự phẫn

nộ không kiểm soát được, như một ngọn lửa nhỏ, có thể bùng cháy bất cứ
lúc nào. Từ trước đến giờ, tôi chưa từng thấy Trình Chân tức giận như vậy.
Cậu ấy lại còn là Taekwondo đai đen nữa, tôi sợ nếu làm ầm thêm sẽ xảy ra
chuyện, không ngừng kéo góc áo của Trình Chân, cau mày nói: “Trình
Chân, chị thấy không được khỏe, mau đến bệnh viện thôi”.

Trình Chân nghe xong, hung hãn bỏ tay Lâm Nguyên Nhất ra nói:

“Mấy mánh khóe anh dùng để cưa gái thật là lạc hậu” nhìn tôi, cậu ấy nói
tiếp: “Quan hệ giữa tôi và Lý Vi, không cần anh phải quan tâm, đối với tôi,
chị ấy là một người chỉ thích giả vờ làm người tốt, lại ngốc nghếch, dễ dàng
bị người khác lừa. Anh đã từng nói những lời này với bao nhiêu người, tôi
không quan tâm, nhưng với chị ấy thì không được!”

Trình Chân nói đúng, tôi luôn là một con ngốc, ví như, đối mặt với

tình huống này, tôi không nói được lời nào cả, chỉ có thể trố mắt ra giả vờ
ngây ngô.

Có người đã từng nói, nếu có một người thích bạn, sau khi bạn làm

những việc ngốc nghếch, người ấy sẽ mắng bạn, sẽ nhắc nhở bạn, sẽ yêu
thương bạn, những lúc bạn cần người ấy nhất thì người ấy sẽ xuất hiện bên
cạnh bạn, người ấy sẽ mắng bạn ngu ngốc hay ngờ nghệch, nhưng những
lời nói độc ác ấy, từ đầu đến cuối tất cả đều là vì muốn tốt cho bạn.

Trong lòng tôi nhất thời có cảm giác kỳ lạ. Tôi có chút mơ hồ không

rõ, tại sao Trình Chân lại tức giận như vậy? Lẽ nào là vì tôi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.