HƯƠNG VỊ TÌNH YÊU - Trang 168

Một cơn gió lạnh thổi qua, gốc cây ngô đồng trơ trụi khẽ lay động, trong
lúc rối bời thế này, trong đầu tôi hiện ra dáng vẻ dịu dàng của Trình Chân.

“Lần trước, lúc em đến trường tìm chị, thấy dưới tầng có hai người cứ

lén lén lút lút, nhưng lúc ấy em cũng không nghĩ gì nhiều, không ngờ bọn
họ lại đang rình để chụp trộm”. Ngừng một lúc, cậu ấy đột nhiên hỏi: “Có
phải chị đã đắc tội với ai không?”

Tôi có thể đắc tội với ai được chứ? Tôi nghĩ kỹ lại một lượt những

chuyện xảy ra gần đây nhưng cũng không thấy có gì đáng nghi.

Một lúc lâu sau, Trình Chân nói: “Không nghĩ ra thì thôi, em chỉ định

gọi an ủi chị tí thôi. Nghỉ sớm đi, em cúp máy đây”.

Trong lòng tôi đột nhiên cảm thấy ấm áp vô cùng, vội hét lên: “Đợi

đã!”

“Ừ?”

Tôi đi ra chỗ sân thượng, nhìn màn đêm đen kịt bên ngoài, gió đêm

lướt qua mặt tôi, làm tan biến bóng râm đang bao trùm trong lòng tôi, tôi
nói: “Xin lỗi, chị không nên tức giận với em”.

Tiếng Trình Chân từ đầu bên kia truyền đến một cách rõ ràng: “Em

không sao, lo cho chị đi đã. Đừng để ý những lời người khác nói, chị chỉ
cần là chính mình là được rồi”.

Tâm trạng bất an dần dần ổn định lại, tôi cảm nhận được hơi ấm đang

bao quanh mình. Trước khi ngắt điện thoại, tôi nói: “Thứ bảy tuần sau là
đến Giáng Sinh, nghe nói khu quảng trường sẽ tổ chức lễ thắp đèn cây
thông Noel, em có muốn cùng đi xem không?”

Đầu bên kia điện thoại hình như có tiếng cười khẽ: “Chủ đề của lễ

thắp đèn ấy không phải là đêm lãng mạn dành cho các cặp đôi sao, chị chắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.