HƯƠNG VỊ TÌNH YÊU - Trang 210

Lúc này, bên ngoài phòng học có sự hỗn loạn. Lâm Nguyên Nhất đứng

ngoài cửa sổ, vẫy tay với tôi, tỏ ý báo cậu ấy sẽ đợi ngoài sân tập. Tôi gật
đầu, cười với cậu ấy, lấy cập sách, vỗ vai Liễu Đình nói: “Hôm nay mình
hẹn Lâm Nguyên Nhất đi xem pháo hoa, như thế đã đủ lãng mạn chưa, đại
tiểu thư Liễu Đình, cậu không cần phải lo cho bọn mình đâu, mình đi trước
đây”.

Tôi quay người, đi ra khỏi phòng học, lúc đi qua người Liều Đình, đột

nhiên nghe thấy một giọng nói rất khẽ: “Ở bên nhau mà đau khổ thì thà từ
bỏ để đối phương hạnh phúc còn hơn”.

Tôi nhìn thấy Lâm Nguyên Nhất ở chỗ sân tập, cậu ấy đang cúi đầu

nói chuyện với một bạn nữ nào đấy. Tiến lại gần, dáng người bạn nữ kia có
chút quen thuộc.

Tôi chưa kịp mở miệng gọi Lâm Nguyên Nhất thì đã nghe thấy giọng

bạn gái kia hét lên.

“Tiểu Nhất, cậu có nhất thiết phải khiến mình nói rằng mình rất hối

hận khi chia tay với cậu thì cậu mới thôi cái trò tình cảm này đi không?”

Tôi dừng bước, muốn tìm một chỗ nào đấy để trốn đi nhưng không kịp

nữa rồi, Lâm Nguyên Nhất đã nhìn thấy tôi, ánh mắt lạnh lùng trong chốc
lát bỗng dịu dàng trở lại, cậu ấy khẽ gọi tôi: “Tiểu Vi!”.

Bạn gái kia nghe thấy vậy, quay đầu lại nhìn tôi, người ấy hóa ra là Lý

Giai.

Sau một lúc ngượng ngập, Lý Giai quay người bỏ chạy, tôi nhất thời

không biết nên làm gì, vuốt vuốt tóc mái nói: “Chuyện này, mình không cố
ý nghe các cậu nói chuyện đâu”.

“Tiểu Vi”. Lâm Nguyên Nhất nhìn tôi chăm chú.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.