HƯƠNG VỊ TÌNH YÊU - Trang 24

Tôi như chết lặng, nhìn dáng người nhỏ bé của Trình Chân đang bỏ đi

mà cứ như vừa mới gặp ảo giác.

Ngoài ra, Trình Chân còn có tính độc tài và chiếm hữu mạnh mẽ. Lúc

ở nhà họ Trình, tôi cũng đã biết được chút ít cái tính cách ấy.

Sữa là của cậu ấy, bánh ngọt cũng của cậu ấy, cái tính chiếm hữu ấy là

do cậu ta được lớn lên trong gia đình khá giả, sống trong nhung lụa và bản
chất ngang ngược của cậu ấy.

Thực ra Trình Chân không hề thích uống sữa, cũng không thích ăn

bánh ngọt, nhưng những thứ mà cậu ấy không thích không có nghĩa là có
thể nhường cho người khác, đặc biệt là người ngoài như tôi. Đối với một
người đột nhiên bước vào cuộc đời họ như tôi, Trình Chân nhanh chóng liệt
tôi vào danh sách kẻ thù. Nói một cách đơn giản là Trình Chân không thích
tôi.

Ở trường, tôi là học sinh mới chuyển vào nên không tránh khỏi chuyện

bị bạn bè xa lánh, tôi lại càng trở nên thiếu tự tin, lại càng dễ bị bạn bè bắt
nạt, như bắt dọn vệ sinh phòng học thay hay bị sai đi mua đồ ăn vặt…

Trình Chân lúc nào cũng xem thường những việc làm ấy của tôi,

nhưng tôi lại rất vui vẻ nói: “Quen được nhiều bạn như vậy, chạy đi chạy
lại tí cũng có sao, hôm qua bọn họ còn rủ chị đi về cùng nữa đấy.”

“Hừ!” Trình Chân không thèm nhìn tôi, nói “Thôi đi, không phải vì

chị đưa hộp sôcôla mà bố cho chị cho chúng nó à?”

Tôi bị dồn vào chân tường, nói nhỏ: “Các bạn ấy rất thích ăn sôcôla,

mà chị ăn một mình thì ngại lắm.”

“Chị là đồ ngốc sao? Người khác muốn là chị phải đưa cho họ à? Sớm

muộn gì chị cũng bị người ta bắt nạt thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.