HƯƠNG VỊ TÌNH YÊU - Trang 263

“Có gì vui cơ chứ, cũng đâu phải là xe leo núi!”. Gió thổi đến mức tôi

không thể mở to mắt ra được.

“Chán chết đi được, chị không ôm em” - Cậu ấy nói.

Tôi cúi đầu xuống, mặt bắt đầu ửng đỏ.

Khi xe đến chỗ nút giao, tôi liền kéo Trình Chân lại: “Đến đây thôi,

cho chị xuống, dừng xe”.

“Gan của chị sao lại bé như vậy chứ?”. Trình Chân đạp xe chậm dần.

Đúng lúc này thì có một chiếc xe hiệu Audi màu đỏ đi bên cạnh chúng tôi,
xe chạy đến trước mặt chúng tôi rồi đột nhiên dừng lại. Cửa xe mở, cô
Phương ló đầu ra nhìn chúng tôi rồi nói: “Đúng là hai đứa thật”.

Tim tôi như muốn nhảy ra ngoài, không biết cô Phương đã nhìn thấy

chúng tôi từ lúc nào, dáng điệu hai đứa bây giờ quả thật có chút thân mật.

Cô Phương liếc mắt nhìn chiếc xe của Trình Chân và nói: “Sao lại có

nhã hứng đi xe đạp thế này?”

Trình Chân trả lời: “Xe của bạn cùng lớp, con mượn chơi một lúc

thôi”.

“Thật là nghịch ngợm, từ nay về sau không được bỏ một tay đi nguy

hiểm như vừa rồi nữa!”. Cô Phương lại quay về phía tôi vẫy tay và nói:
“Tiểu Vi, lên xe với cô rồi cùng về”.

“Mẹ, mẹ không tin khả năng đi xe của con sao?”

“Đừng nghịch nữa, mau trả xe đi. Tiểu Vi, con lên xe trước đi, chúng

ta về nhà đợi nó”.

“Vâng”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.