HƯƠNG VỊ TÌNH YÊU - Trang 264

Tôi lên xe, cô Phương liền hỏi: “Cháu và Trình Chân về cùng nhau à?”

Tôi lắc đầu “Trên đường đi, vừa hay gặp Trình Chân thôi ạ!”.

“Ừ”, cô Phương mở cửa xe và nói, “Tiểu Vi, cháu rời thành phố G đã

bảy năm rồi đúng không?”.

“Hình như là vậy a!” - Tôi trả lời có chút lo lắng.

“Cô nhớ trước đây mối quan hệ của cháu và Trình Chân rất không tốt,

thật không ngờ hôm nay lại... thân thiết... như vậy”, cô Phương dường như
đã suy nghĩ rất lâu, mới tìm ra được một từ để hình dung về mối quan hệ
của tôi và Trình Chân.

Nhiệt độ điều hòa trong xe hơi cao, lòng bàn tay tôi không ngừng chảy

mồ hôi. Tôi rời ánh mắt ra phía ngoài cửa xe, miễn cưỡng trả lời: “Cũng tốt
ạ!”

Cô Phương tiếp tục nói: “Trình Chân nhỏ tuổi hơn cháu, nó không

hiểu chuyện, nhưng cháu thì khác, đã đặc biệt nhanh nhẹn ngay từ nhỏ. Cô
hy vọng người làm chị như cháu có thể dạy bảo nó nhiều hơn, thời gian này
quan trọng nhất là chuyện học hành”.

Tim tôi như đông cứng lại, giống như có một tảng đá lớn đang đè chặt,

chỉ lo chuyện của mình và Trình Chân bị phát hiện, lo lắng cúi đầu xuống
trả lời: “Vâng ạ”.

Cô Phương nghe tôi nói xong, không nói gì thêm nữa, bầu không khí

trong xe trở nên ngột ngạt và nặng nể, may mà đoạn đường không quá xa,
đến trước ngôi biệt thự màu trắng, đợi cô Phương dừng hẳn xe, tôi và cô
cùng nhau bước vào bên trong.

Cô Phương sai người giúp việc để thức ăn lên bàn, tôi rửa tay xong

liền ngồi xuống trước bàn ăn, nhìn một bàn toàn sơn hào hải vị, nhưng tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.