HƯƠNG VỊ TÌNH YÊU - Trang 62

nhẹ vào ngón trỏ và ngón giữa, rồi giơ lên. Động tác ấy đã hút hồn các bạn
nữ ở đấy, tiếng hò reo liên tục vang lên.

Đến cả tôi cũng bị thất thần mất vài giây, rồi mới chớp chớp mắt nói:

“Qủa nhiên không phải kiểu được hâm mộ bình thường.”

Lâm Nguyên Nhất uống mấy ngụm nước, rồi lắc lắc cái chai rỗng, nói

một câu: “Hết nước rồi.”

Lập tức có mỹ nhân đưa chai nước của mình cho cậu ấy: “Lâm

Nguyên Nhất, mình có nước này, vẫn chưa mở đâu.” Gọi rất thân mật, như
thể quen thân lắm. Tôi cũng tiện tay mở nắp chai nước, hạ thấp giọng nói:
“Tiểu Nhất, bên mình có, cũng chưa mở.” Nói xong, tôi tự cảm thấy mình
như đang làm trò vậy.

Lâm Nguyên Nhất không cầm chai nước của bạn nữ kia đưa cho, mà

quay đầu ra nhìn tôi, nhẹ nhàng mỉm cười, kèm theo vẻ đẹp trai không
cưỡng nổi. Tôi quay đi chỗ khác tránh ánh nhìn như phát ra tia điện của cậu
ấy, tay tôi tự nhiên nhẹ bẫng. Đến lúc tôi ngẩng đầu lên, đã nhìn thấy Lâm
Nguyên Nhất lấy chai nước trong tay tôi, đôi mắt hiện rõ ý cười, nói: “Cám
ơn nhé.”

Cậu ấy ngửa cổ uống luôn.

Dưới sân bóng, ngay lập tức rộ lên tiếng xì xèo. Tôi cảm nhận được

hàng trăm ánh mắt sắc nhọn đang hướng về phía mình, giống như muốn
đâm xuyên qua người tôi.

Tôi tròn mắt nhìn Lâm Nguyên Nhất, đột nhiên cảm thấy tức ngực,

khó thở: “Cậu, sao cậu lại lấy chai nước của mình?”

Nụ cười trên mặt Lâm Nguyên Nhất vẫn không thay đổi, tiến lại gần

hơn, lắc lắc chai nước trên tay nói: “Không phải cậu đưa cho mình sao?
Cảm ơn nhé.” Nói xong, cậu ấy đột nhiên nắm lấy cánh tay tôi. Người tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.