HƯƠNG VỊ TÌNH YÊU - Trang 65

Liễu Đình hắng giọng nói: “Cậu nói Tương Phương Phương lần trước

cãi nhau với cậu đấy à? Cô ta không phải là bạn gái của Lâm Nguyên
Nhất.”

Tôi nhìn chằm chằm người đang chơi bóng trên sân, nghĩ: Ai dà, rốt

cuộc vẫn là trai đẹp! Được vô số mỹ nhân vây quanh. Thu lại ánh mắt, tôi
nói nhỏ: “Cái dịu dàng ấy mình không quen được.”

Trên sân bỗng có tiếng còi chói tai làm thu hút sự chú ý của chúng tôi,

Lâm Nguyên Nhất đang ngã trên sân, trọng tài báo Trình Chân phạm lỗi
đẩy người.

Lúc này tôi mới nghĩ đến, hỏi Liễu Đình: “Sao Trình Chân cũng đến

thế?”

Liễu Đình nói: “Lúc nãy cậu đi mua nước thì nó tới. Nó học trường

Nhất Trung, không phải cái này cậu cũng không biết đấy chứ? Tên nhóc
này thật là miệng nói một đằng làm một nẻo, nó bảo với mình hôm nay trời
nóng quá, không muốn ra sân, chỉ đến ngồi cho đủ đội hình, không ngờ
cuối cùng lại không ngồi yên được.”

Trình Chân giơ tay ra hiệu nghe theo lỗi phạt của trọng tài, ánh mắt

Trình Chân như có lửa, ngày càng bùng cháy mạnh mẽ. Cặp đá quý màu
đen trong đôi mắt ấy, lúc này không còn vẻ ngây thơ, hồn nhiên của ngày
bé, mà hiện rõ khát vọng chiến thắng. Dáng người Trình Chân đã cao lên
nhiều, nhưng các nét đẹp thì không có thay đổi gì nhiều, chỉ các đường nét
trên gương mặt thì trở nên góc cạnh hơn. Trên sân bóng Trình Chân đã bớt
đi tính khí trẻ con mà thay vào đó là nhuệ khí, lòng hăng hái.

Liễu Đình nhìn qua bảng tỷ số, ngạc nhiên nói: “Này, tỷ số đã gần

ngang nhau từ lúc nào rồi kìa.”

Trên sân bóng, Trình Chân không hề mất đi phong độ, thuận tay đẩy

Lâm Nguyên Nhất, Liễu Đình tự nói một mình: “Cũng không hiểu sao mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.