HƯƠU LẠC LỐI - Trang 227

Bạch Lộc cất di động, cảm giác toàn thân tụ tập chút sức lực, dạ dày

rỗng tuếch ập tới cảm giác đói khát, cô nói với Trâu Oánh: “Giúp chị mua
chút đồ ăn đi.”

Trâu Oánh thấy thế vội nhận lời, đứng dậy rời khỏi.

Bạch Lộc nhắm mắt lại, cánh tay trái vắt lên mép tay vịn, nghỉ ngơi

một tí.

Thời gian thong thả trôi qua.

Đánh thức cô là một hồi chuông lôi cuốn, nơi phát ra là di động của

người phụ nữ lông chồn ngồi bên phải, đột ngột vang lên trong không gian
tĩnh lặng, chấn động đến mức hai bên đều mở to mắt ngỡ ngàng nhìn nhau.

Bạch Lộc lắng tai nghe, người phụ nữ bắt máy: “Tới rồi? Chỗ nào?

Cửa? Đi vào là thấy tôi vẫy tay.”

Người phụ nữ nói xong liền hơi nhổm dậy, tay cầm di động giơ lên,

dùng sức vẫy tay về phía cửa vào.

Bạch Lộc nhàn nhãn ngồi tựa ở đó, tầm mắt có chút hứng thú nhìn ra

xa, nhưng vì ngồi nghiêng không nhìn thấy mục tiêu, cô đoán là một người
đàn ông tới đón người phụ nữ này, đoán chừng là loại cậu ấm thường ra vào
hộp đêm.

Mang thái độ của người ngoài cuộc, Bạch Lộc nhìn sang ánh mắt của

người phụ nữ lông chồn, một mực đi theo chuyển động của người kia, biểu
tình trên mặt cô ta phát sáng, giống như mê mệt gặp được bảo bối hiếm lạ.

Bạch Lộc cười thầm ở đáy lòng, chờ xem đó là bảo bối gì.

Rốt cuộc, trong tầm nhìn đầu tiên chiếu ra một cái đầu đàn ông, đội

mũ màu xanh đậm, bước chân vững vàng vẻ mặt lạnh nhạt, một tay còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.