HƯƠU LẠC LỐI - Trang 354

Trâu Oánh chớp mắt mấy cái, đầu óc không biết suy nghĩ cái gì, lại

hỏi: “Vậy chị có biết anh ta từng phạm tội gì không?”

Điều này khiến Bạch Lộc hơi lúng túng, cô cho rằng đây là một sự tiếp

xúc, nói rõ ra biết sẽ dẫn tới sự chỉ trích, huống chi đây là chuyện của bản
thân cô, cô đã nhận định thì không cần người khác tới đổi mới, cho dù có
cũng không ảnh hưởng gì.

Nhưng cô vẫn không muốn tùy tiện đẩy anh tới trước mặt người khác,

phạm vi quen biết của anh không nhiều lắm, tình trạng qua lại hiện nay của
bọn họ, bình thường thản nhiên là được rồi, đừng bị quấy nhiễu quá nhiều.

Song, trước mắt là em gái mình, cô lại cảm thấy không cần phải giấu

diếm.

Bạch Lộc do dự một lúc, Trâu Oánh liền giành nói: “Chị không nói

cũng không sao, em hiểu được, không hỏi chuyện bạn trai chị.”

Bạch Lộc muốn nói lại thôi, lúc này ngược lại nhẹ nhàng thở ra.

Cô lại nghe Trâu Oánh nói: “Chỗ mẹ em chị thế nào cũng phải biết ăn

nói, ngộ nhỡ sau này có cái gì, để bọn họ biết, với lại bối cảnh nữa, chị phải
rõ ràng, anh ta đã nói chuyện quá khứ với chị chưa?”

Bạch Lộc bị hỏi, nhớ lại ngoại trừ ban đầu, chính anh chủ động nói rõ

chuyện này, mình quả thật chưa từng hỏi tới quá khứ của anh, hai người đã
ở bên nhau một khoảng thời gian, anh cũng không chủ động mở miệng đề
cập tới.

Chuyện này cô luôn cảm thấy giữa hai bên dường như hình thành sự

ăn ý nào đó, có lẽ anh cho rằng cô không quan tâm cũng cảm thấy không
cần thiết phải nói, còn cô tưởng rằng anh còn chưa tới thời điểm kể ra cho
nên không hỏi, qua lâu rồi, việc này không có điểm đột phá, vĩnh viễn bị
đóng kín trong quá khứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.