HƯƠU LẠC LỐI - Trang 426

“Bạch Lộc, em đang ở trường à?” Kiều Minh Kiệt lái xe, trong tiếng

nói chuyện truyền tới tiếng còi, “Anh đúng lúc đi qua trường bọn em.”

Âm thanh xung quanh rất ồn ào, Bạch Lộc lại đi xa một bước: “Em

đang ở trong trường.”

Kiều Minh Kiệt: “Tốt lắm, bây giờ anh đi tìm em, chuyện lần trước

em nhờ anh điều tra, anh có tài liệu đưa cho em.”

Bạch Lộc xoay lại nhìn hàng người chụp ảnh, ít nhất còn phải chờ hai

lớp nữa, cô lại nhìn thời gian, coi như dư dả.

“Anh vào cửa Tây của trường, em ở ven đường chờ anh.” Nói xong cô

cúp máy, đi trở về nói với Hà Thanh Thanh mình có đồ chuyển phát nhanh
phải đi lấy.

Bạch Lộc đi ra hàng lớp mình, tới phía sau tòa lầu học viện, vòng qua

một dãy hàng rào xanh hóa, tới ven đường đầy bóng cây, đứng dưới một
thân cây, lẳng lặng chờ xe Kiều Minh Kiệt.

Trên người cô không ngừng ứa ra mồ hôi nóng, không biết là vì phơi

nắng quá lâu hay là ảnh hưởng tâm lý, nóng đến nỗi cô phải tháo mũ cử
nhân ra, lấy làm cây quạt thổi gió.

Cái tua lắc lư theo động tác của cô, trái tim cô cũng dập dềnh theo.

Cô dám chắc tài liệu Kiều Minh Kiệt mang tới có lẽ là bản án hình sự

năm đó, trên đó ngoại trừ tên Tần Long ra thì nhất định còn có tên của cô
gái tươi cười kia.

Giống như nhân vật thần bí phơi bày mặt mũi, cuối cùng cô cũng có

thể biết được đối phương tên là gì.

Thời gian trôi qua rất chậm, mồ hôi cô ứa ra từ lớp này tới lớp khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.