HƯƠU LẠC LỐI - Trang 538

phương tái nhợt, toàn thân giống như mất đi màu máu, vẫn không nhúc
nhích nhìn chằm chằm ở một điểm nào đó đằng sau mình.

Cô gái tự thấy kỳ lạ, thử vẫy tay trước mắt Bạch Lộc, không thấy phản

ứng, đang muốn lên tiếng quấy rầy thì di động trên tay có tin nhắn.

Cô gái cúi đầu nhìn, chính là câu trả lời đã hỏi trước đó, ánh mắt dừng

lại một giây, lập tức bừng tỉnh hiểu ra.

Cô gái ngẩng đầu nói với Bạch Lộc: “A, cô giáo Bạch, tôi biết tên nam

sinh kia rồi…”

Không đợi cô gái nói hết, Bạch Lộc đột nhiên hoảng hốt hoàn hồn,

giống như động vật giật mình, đồng thời bật dậy ngắt ngang: “Không cần,
tôi không muốn biết.”

Không có lời giải thích hoàn chỉnh, cô hốt hoảng chạy đi.

*

Bạch Lộc đi ra phòng tiếp khách, không tìm chỗ để bình tĩnh lại, mà

trực tiếp chạy ra phòng tư vấn, xuyên qua con đường nhỏ, tới một con
đường lớn, đón một chiếc xe taxi.

Sau khi lên xe, cô vội vàng kêu tài xế: “Đến bệnh viện nhân dân số 1.”

Xe mau chóng chạy đi, ánh mắt Bạch Lộc lạnh như băng, cô dời ánh

mắt ra ngoài cửa sổ, phong cảnh lướt qua lại chẳng có chút gì lọt vào đáy
mắt.

Trong đầu cô là một mớ bột nhão, nhưng có một việc hiện ra rất rõ.

Thái độ của cô đối với chuyện này, vừa hy vọng là thật, lại hy vọng là

giả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.