HƯƠU LẠC LỐI - Trang 547

Đây là ấn tượng của Bạch Lộc về ngôi trường này, trong trường đại

học cũng có những bố trí thế này, hơn nữa quy mô còn lớn hơn, nhưng…

Bước chân cô dừng lại, cơ thể tiến đến gần, hai tay bắt lấy song sắt,

lẳng lặng nhìn chăm chú một cây một cỏ bên trong, vậy mà có cảm nhận
như đã từng quen biết.

Bạch Lộc dừng chân hồi lâu, thử chậm rãi tìm tòi quá khứ trong tiềm

thức, cho dù cuối cùng uổng công chấm dứt, cũng có chút tiến bộ hơn hồi
trước.

Cô không biết mình nhìn bao lâu, cho đến khi điện thoại vang lên.

Từ tiếng chuông nhận ra, là anh gọi tới.

Bạch Lộc đứng dưới ánh nắng buổi trưa nóng cháy, đầu hơi choáng

nhìn thấy màn hình lờ mờ, cô bấm mở bắt máy, giọng khô khan: “A lô?”

Anh hỏi: “Đang ở đâu?”

Đầu óc cô lơ mơ: “Hở?”

Anh nhẫn nại: “Hỏi em đang ở đâu?”

Bạch Lộc nhìn dòng xe cộ trên đường, đi tới dưới một thân cây rồi

dừng lại: “Em ở bên ngoài.”

“Có việc ra ngoài à?”

“Hở?”

Bạch Lộc cảm thấy tư duy của mình lúc này rất chậm chạp, muốn

phản ứng gì cũng rất chậm, nói gì cũng trông trì trệ, nhất thời không có tâm
tư trò chuyện như hồi trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.