HƯƠU LẠC LỐI - Trang 593

Bạch Tuệ Tiệp nói: “Cô khuyên con đợi nhớ lại rồi hẵng suy nghĩ cẩn

thận.”

Lần này Bạch Lộc ngẩng đầu, nhưng là nhìn ngoài cửa sổ: “Cô, cho

dù anh ấy có từng làm hay không, quyết định của con đều như vậy.”

“Cậu ta tốt đến thế sao?” Bạch Tuệ Tiệp khó hiểu hỏi.

“Anh ấy tốt.” Cô thì thào nhưng tin chắc, “Còn tốt hơn cả cảm nhận

của con.”

Bạch Tuệ Tiệp tới gần bên cạnh cô, nói: “Lộc Lộc, con đừng hồ đồ.”

Giọng nói của cô kiên định: “Con không hồ đồ.”

Bạch Tuệ Tiệp kinh ngạc: “Con thật sự nhớ ra rồi?”

Bạch Lộc không trả lời thẳng: “Con cần phải nhớ lại, vậy nên cô hãy

cho con biết vị bác sĩ thôi miên cho con là ai.”

Bạch Tuệ Tiệp không nói, xoay người đi ra ngoài, cách không lâu thì

trở về, trên tay cầm một tấm danh thiếp, đưa cho Bạch Lộc.

Bạch Lộc cầm lấy nhìn, giống như đúc tấm danh thiếp mà giáo sư

Phương đưa cho cô trước đó.

Cô đột nhiên nghĩ tới những lời giáo sư Phương đã nói hôm hẹn cô ra

ngoài, vậy mà có ý nghĩa từ sớm rồi.

Hóa ra tới giờ cô đều bị rất nhiều người che đậy, ngay cả anh sau khi

ra ngoài vẫn cứ giấu cô, dù rằng bọn họ có khả năng không thể đến bên
nhau.

“Cô.” Bạch Lộc cầm tấm danh thiếp kia trên tay, bất đắc dĩ thở dài,

“Cô thật sự hao tâm tổn trí quá rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.