HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1162

[Husky] Chương 139: Sư tôn mơ đẹp

Mặc Nhiên chỉ một thoáng đã cứng lại rồi.
Quanh quẩn bên mình là khí tức hương hải đường quen thuộc, Sở Vãn
Ninh tuy không có biểu cảm gì nhiều, nhưng ánh mắt trên tay áo y thật
mềm mại, lau cũng rất cẩn thận. Mấu chốt là nam nhân bạch y như tuyết
này, giờ cách mình rất gần, hắn thậm chí có thể nhìn thấy từng nét trên môi
Sở Vãn Ninh, hắn thậm chí chỉ cần cúi đầu xuống, đã có thể dễ như trở bàn
tay mà hôn lên cánh môi kia, đem mềm mại đặt giữa răng môi.
“Ngươi thắng, nhưng ngươi không đánh thức ta dậy, thắng không vinh
quang.”
Sở Vãn Ninh lau mồ hôi giữa lông mày cho hắn xong, bỗng nhiên nói như
vậy.
Mặc Nhiên sửng sốt, ngay sau đó nở nụ cười: “Ta không thắng, người
thắng là sư tôn.”
“Chiều nay ngươi không gặt lúa sao?”
“Không, còn không nhiều, ta tranh thủ đi chợ, mua chút đồ cho mùa đông,
tặng từng nhà, nên hơi chậm.” Mặc Nhiên nói, “Nên sư tôn vẫn gặt được
nhiều hơn ta.”
Sở Vãn Ninh không nặng không nhẹ mà hừ một tiếng, tựa hồ vừa lòng.
Một lát sau, y hỏi: “Ngươi đi chợ mua cái gì? Đệm sao?”
Mặc Nhiên còn không kịp nói, Lăng Nhi bên cạnh đã không chịu cô đơn
nữa, cười chen vào nói: “Tiên Quân mua rất nhiều, đúng là muốn làm con
ngựa kia mệt chết mà.”
“Cũng không phải gì nhiều, chỉ là than, ít thịt, thêm ít kẹo thôi.”
“Chưa hết nha.” Lăng Nhi nói, “Tiên Quân còn mua cho mỗi nhà một đệm,
lão thái thái kia còn đẩy xe chở đến cùng hắn tới trong thôn luôn, đầy một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.