HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1163

xe.”
Sở Vãn Ninh hơi kinh ngạc: “Ngươi lấy đâu ra nhiều tiền như thế?”
“Ngày thường tích cóp được.” Mặc Nhiên cười nói, “Thật ra đẹm cũng
không đắt, rẻ hơn ở Thượng Tu giới nhiều.”
“Thịt thì sao?”
“Tiện tay mua thôi, để mai thôn trưởng nấu cho mọi người.”
Sắc mặt Sở Vãn Ninh bất biến, lại hỏi: “Thế kẹo đâu?”
Lăng Nhi vỗ tay, cười nói: “Đương nhiên là cho bọn trẻ trong thôn rồi, Mặc
Tiên Quân vừa về liền chia kẹo cho bọn nó, kẹo mạch nha và hoa quế
đường đều có, trong thôn chúng ta rất nhiều trẻ con chưa từng được ăn
bánh kẹo, vui miễn bàn.”
Nàng dừng một chút, làm như có chút ngọt ngào mà nói: “Ta cũng được
một phần.”
Cô nương này thuộc dạng biết làm việc, rất tự nhiên, nàng lúc trước nói
chen vào vài lần, Sở Vãn Ninh đều không để ý, nhưng nói xong câu này, y
chuyển tròng mắt, lãnh lãnh đạm đạm mà liếc nàng một cái.
“Ngon không?”
Lăng Nhi hồn nhiên nói: “Ngon nha, rất ngọt.”
Sở Vãn Ninh dường như cười lạnh: “Vậy ngươi ăn nhiều chút.” Dứt lời
phất tay áo bỏ đi. Mặc Nhiên không biết lại làm y khó chịu ở đâu rồi, đăng
muốn đuổi theo, bỗng trước mắt chợt đen sì che trời lấp đất, là Sở Vãn
Ninh ném áo khoán lên mặt hắn, Mặc Nhiên đón được, kéo áo xuống nhìn
y nôn nóng.
“Sư tôn?”
“Cởi trần kỳ cục ra cái gì! Ngươi không lạnh, ta nhìn thấy lạnh!” Sở Vãn
Ninh lạnh lùng nói, “Mặc vào!”
“…”
Mặc Nhiên tuy nóng, nhưng nếu Sở Vãn Ninh nói vậy, vẫn không rên một
tiếng, lập tức mặc thêm áo, mồ hôi dính vào vải, ướt át khó chịu, hắn nâng
lông mi dày lên, mờ mịt nhìn đối phương.
Sở Vãn Ninh nhíu mày kiếm lại: “Kép vạt áo lên! Hở ra cho ai nhìn! Không
có quy củ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.