HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 830

[Husky] Chương 102: Sư tôn của sư tôn

Sư tôn, người để ý ta đi.
Đó là câu đầu tiên khi họ mới gặp ở Thông Thiên Tháp, Mặc Nhiên nói ra.
Khi đó, Sở Vãn Ninh nhắm hai mắt, khi Mặc Nhiên gọi y, y nâng hàng mi
lên.
Đó cũng là câu cuối cùng khi biệt ly ở Hồng Ly Thủy Tạ, Mặc Nhiên nói
ra.
Khi đó, Sở Vãn Ninh nhắm hai mắt, Mặc Nhiên gọi y, y rốt cuộc không còn
ngẩng đầu.
Một câu, trôi dạt nửa đời từ Thông Thiên Tháp, bay tới bờ hồ sen, rốt cuộc
trôi vào trần ai.
Mấy năm nay là hận cũng được, yêu cũng thế, đều tan biến, lạnh lẽo.
Mặc Nhiên uống xong vò lê hoa bạch cuối cùng, xuống phía nam Tử Sinh
Đỉnh, một mình đi tới chiều tà tận thế. Ngày thứ hai, nghĩa quân đánh lên
Điện Vu Sơn, lại phát hiện Đạp Tiên Quân làm thiên hạ khổ sở suốt mười
năm ròng bỏ mình tự sát, hưởng thọ ba mươi hai tuổi.
Cho tới giờ, hai đời trôi qua.
Mặc Nhiên mở to mắt.
Hắn ngủ dưới cây hoa trước Thông Thiên Tháp một đêm, lúc tỉnh lại, cả
người mờ mịt luống cuống, không biết hôm nay là hôm nào.
Hắn vô thức thì thào: “Sư tôn… Người để ý ta đi…”
Sau đó hắn mới nhớ, kể cả đời này, Sở Vãn Ninh, cũng không còn ở đây
nữa.
Kiếp trước hắn đã quen thời gian khổ cực, Sở Vãn Ninh là người cùng hắn
đi đến cuối cùng, đời này hắn không muốn làm ác nhân, nhưng Sở Vãn
Ninh không nhìn thấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.