HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1135

Cổ họng hơi nghẹn, ánh mắt Mặc Nhiên không nhịn được dần trở nên thâm
sâu…
Sở Vãn Ninh vẫn còn tức sùi bọt mép, cũng không biết đang giận ai, nghiến
răng nói: “Nhìn cái gì! Có gì mà nhìn!”
Đột nhiên hoàn hồn, lạnh cả lòng.
Súc sinh!
Mình đã từng vì tư dục của bản thân, làm chuyện có lỗi với sư tôn thế nào?
Sư tôn ngạo cốt như thế, làm sao có thể cam tâm tình nguyện nằm dưới
thân hầu hạ mình? Đừng có nói nằm dưới, y là người thanh lãnh như vậy, ái
dục vốn không nên có, mình lại còn có ý nghĩ tới chuyện đại nghịch bất đạo
như thế!
Mặc Nhiên lắc đầu liên tục, trong đầu như nổi trống.
Sở Vãn Ninh lại cả giận nói: “Ngươi rung đùi đắc ý cái gì! Chơi vui lắm
à!”
“…” Mặc Nhiên lập tức ngừng lắc đầu, nhưng liếc mắt ngắm y một chút.
Người này rõ ràng cảm thấy xấu hổ, lại theo thói quen đeo mặt nạ tức giận
kia lên, nhìn kỹ, cũng dễ dàng phân biệt chút màu sắc trong mắt y.
Có khi cảm thấy trượt ngã thành trò cười trước mặt đồ đệ, vì con ếch xanh
kêu ộp ộp mà ngã, rất đáng mất mặt đi.
Thật đáng yêu.
Mặc Nhiên nhịn không được khẽ cười.
Đáng tiếc nụ cười này của hắn, làm Sở Vãn Ninh càng giận, lông mi đen
dựng lên, mũi cũng sắp khì ra khí rồi: “Ngươi lại cười cái gì? Ta sẽ không
làm ruộng, sẽ không cày ruộng, có gì đáng cười!”
“Đúng đúng đúng, không đáng cười, không đáng cười.” Mặc Nhiên dỗ y,
quả nhiên không cười nữa, trở nên nghiêm túc trang nghiêm, nhưng khoé
môi ẩn một ý cười, đáy mặt lại không che được, vẫn sáng ngời quang hoa
như trước, sáng lạn nói không nên lời.
Nhịn một lát, chuyện cũ lại muốn quay về, nhưng lúc này, ếch xanh kia
phồng má nhảy tới nhảy lui, kiêu căng ngạo mạn “ộp ộp” hai tiếng, như
đang thị uy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.