HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1137

bó tay không còn cách khác.
Mặc Nhiên ở cạnh nhìn một lát, vươn cánh tay cân xứng, cơ bắp san chắc,
giúp y chỉnh lưỡi hái trong tay.
Da thịt nháy mắt chạm nhau, Mặc Nhiên không dám chạm vào y nhiều, Sở
Vãn Ninh cũng không dám để hắn chạm vào nhiều.
Rõ ràng dòng nước chảy xiết không có chỗ chảy về, gần một con trạch khô
cạn, hắn tiến tới bên y, cũng có thể kín kẽ lâm li triền miên, hắn mãnh liệt
không tìm thấy đường ra, mà hắn vẫn có thể tưới ướt liếm lát da thịt khô
nẻ.
Nhưng cứ trốn tránh nhau như thế, lại trốn.
Hắn vẫn ở sau dạy y: “Ngón tay dịch xuống chút, cẩn thận cắt phải người
mình.”
Một người vô cùng kiên cường nói: “Biết rồi.”
“Thả lỏng một chút, người đứng cứng đờ như thế.”
“…”
“Thả lỏng.”
Nhưng Mặc Nhiên càng nói vậy, lưng Sở Vãn Ninh càng căng cứng, tay
siết chặt.
Thả lỏng thả lỏng, sao y lại không muốn thả lỏng chứ? Nhưng nói thì dễ!
Mặc Nhiên ở cạnh y gần trong gang tấc nói lời này, hô hấp phảng phất ngay
cạnh tai y, hơi thở thực nóng, trầm nặng, có hương dã tính độc hữu của nam
tử, hắn bảo y thả lỏng như thế nào?!
Trong đầu không hiểu sao, lại nghĩ tới giấc mộng đáng thẹn kia.
Trong mộng tư thế cũng không khác lắm, Mặc Nhiên cũng ở bên tai y, môi
dán như không dán lên, cọ ở vành tai y.
Hắn thở dốc nói: “Thả lỏng một chút… Đừng siết ta chặt như vậy…”
Mặt Sở Vãn Ninh phút chốc đỏ lên.
Y cố gắng thoát khỏi hồi tưởng quái dị, nhưng chuyện còn chưa xong, đã
tới chuyện khác, y thả cái này xuống rồi, lại nghĩ tới “Năm anh kiệt có kích
cỡ hàng đầu Tu Chân giới” kia…
“…”
Sở Vãn Ninh cảm thấy đầu mình bốc khí mất rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.