HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1149

Sở Vãn Ninh buông hàng mi của mình, nhàn nhạt nói: “Chân ta sợ nhột,
ngươi làm nhanh một chút.”
Mặt Mặc Nhiên nháy mắt đỏ lên, may mà phơi đen, không dễ nhìn ra, hắn
thì thầm “Vâng” một tiếng, cúi đầu mặt đỏ tai hồng thoa thuốc mỡ cho
người ta.
Trong tai lại không nhịn được mà vọng lại câu “Ngươi làm nhanh một
chút.”
Hầu kết hắn nhấp nhô, nhìn làn da mịn màng trước mắt.
Hắn nhớ tới đủ chuyện kiếp trước, ngày càng rõ ràng, hắn nhớ tới trên
giường đệm hỗn độn ở Vu Sơn Điện, gối đỏ rực, làm Sở Vãn Ninh càng
trắng nõn. Bọn họ như dã thú mà dây dưa kịch kiệt, thở dốc cùng rên rỉ,
tanh tưởi và dính nhớp.
Hắn nhớ tới Sở Vãn Ninh dưới thân hắn muộn thanh mà hừ giọng, như
băng rơi vào tình dục nóng bỏng mà tan chảy, trở thành dòng nước mềm
mại.
“Ngươi nhanh một chút… A…” Sở Vãn Ninh như rên rỉ bên tai hắn, hắn
đều có thể nghe rõ ràng.
Mặc Nhiên đột nhiên nhắm mắt, mi ninh thành kết.
Giờ hắn rốt cuộc rõ một chuyện: Hắn muốn đối tốt với Sở Vãn Ninh, thực
sự quá khó.
Khoảng cách xa, sợ che thể che ấm người này, sợ chăm sóc y không tốt.
Khoảng cách gần, hắn sợ không khắc chế được tà hoả trong lòng mình, hơi
không lưu ý liền đốt thành tro, hắn sợ mình sẽ làm ra chuyện gì đó vượt
rào.
Hắn muốn thượng y, muốn y, thậm chí là thời khắc này, hắn bỗng cảm thấy
mình căn bản không phải quỳ gối giúp Sở Vãn Ninh xoa bóp chân. Người
an vị trước mặt mình, ngồi trên giường, thực lực của hắn và y giờ không
chênh lệch nhiều, Sở Vãn Ninh sẽ không trốn thoát khỏi hắn được.
Hắn khát khao y, khát vọng muốn đẩy ngã người này lên giường, khát vọng
của hắn tràn lên làm cổ khát khô, khát vọng đến dục vọng căng cứng phát
đau rồi, hắn muốn chặt chẽ đè trên người Sở Vãn Ninh mà luật động, hắn…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.