HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1250

Y nhẹ nhàng thở ra, nâng mắt nhìn mình trong gương.
Mắt phượng dài nhỏ, lúc không cười luôn có ý tứ uy nghiêm hung dữ,
không khiến người ta thích.
Mũi cũng không quá cao, độ cung nhu hoà, dáng vẻ không quá đẹp, không
khiến người ta thích.
Miệng…
Được rồi, há miệng ra nói cùng lắm cũng sẽ chỉ nói như vậy, đều rất mỏng,
màu sắc nhàn nhạt, không có độ ấm, đương nhiên không thể làm người ta
thích.
Ai biết Mặc Nhiên phát điên cái gì, lại có nhiệt hoả như vậy.
Sở Vãn Ninh đối với chuyện phong tình không hiểu gì, xưa nay cực kỳ bảo
thủ, biết rất ít, các loại sách dâm dục chạm vào đã thấy bẩn tay, nên y nhìn
gương nửa ngày, vẫn nghĩ không ra.
Thôi.
Vậy thì đừng nghĩ nữa, Ngọc Hành trưởng lão chưa từng trải qua chuyện
yêu thầm, thân thể nam nhân cũng không phải chỉ phản ứng với thân thể, có
lẽ là trùng hợp mà thôi.
Hôm sau, Tiết Chính Ung đứng trước sơn môn cùng Vương phu nhân, chờ
ba người còn lại tới. Người tới đầu tiên là Tiết Mông, cậu xưa nay luôn mặc
giáp lam nhẹ của Tử Sinh Đỉnh, như là người sắc bén.
Nhưng hôm nay cậu mặc lễ bào phiêu dật, tóc buộc lên đơn giản, chỉ cài
một trâm ngọc bích, làm thay đổi khí chất cả người, ung dung hoa quý,
guốc lí phong lưu.
Nhìn thấy cha mẹ, cậu lại hơi ngượng, kéo tay áo mình, mới gọi: “Cha,
mẹ.”
Tiết Chính Ung không khỏi tán thưởng: “Mông Nhi thật đẹp trai, đúng là
khắc từ một khuôn ra với mẹ con.”
Vương phu nhân rũ đôi mắt đẹp, có lẽ là được phu quân khen như vậy, mặt
có hơi đỏ lên.
Bà vẫy tay với Tiết Mông, nói: “Đến đây, Mông Nhi, con lại đây.”
Tiếng Mông đứng trước mặt bà, bà ngửa đầu lên nhìn cậu một lát, ánh mắt
như có năm tháng thấm thoát trôi qua, sau hồi lâu, bà khẽ thở dài: “Y phục

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.