HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1325

Nam Cung Tứ cầm gia vị từ nhà gỗ đi ra, thấy Sở Vãn Ninh đang nhìn cọc
gỗ, cười nói: “Năm ấy tông sư đi, ta vẫn đặt ở đây suốt, đã sắp mục hết
rồi.”
Sở Vãn Ninh không nói gì, chỉ khẽ thở dài, ngồi xuống cọc gỗ làm thành
ghế.
Lúc y còn làm ở Nho Phong Môn, Nam Cung Tứ vẫn là trẻ con, mình
thường dẫn hắn tới giáo trường Khiếu Nguyệt, phòng săn thú khi ấy vẫn
giữ lại.
Rất nhanh sau đó, cá mú bị xiên trên que gỗ mà nướng, da cá vàng rụm
giòn tan lộ thịt vàng óng, tản ra mùi thơm ngào ngạt.
Nam Cung Tứ chia sáu con cho yêu lang ngồi bên hàng rào, còn lại bốn con
rắc muối lên, chia cho mọi người.
Tống Thu Đồng chỉ ăn một lát, đưa cá nướng mới ăn một chút cho Nam
Cung Tứ: “Ta không ăn hết được, công tử ăn giúp ta đi.”
Sở Vãn Ninh nhìn thoáng qua bọn họ, thấy Nam Cung Tứ nhận cá nướng,
rất vui vẻ ăn xong con thứ hai, thầm nghĩ Tống Thu Đồng ôn hoà như vậy,
chăm sóc người ta, nữ tử hồng hạnh trèo tường trong lời đồn kia, đồn đại
vớ vẩn, quả nhiên không phải sự thật.
Đang suy tư, một lá sen được đưa qua, phía trên có thịt cá đã gỡ cẩn thận,
xương đều đã gỡ đi, thịt trắng nõn tản ra hơi nóng và mùi thơm.
Sở Vãn Ninh hơi kinh ngạc, quay đầu, Mặc Nhiên đã cất đoản đao màu bạc
cẩn thận, cười nói: “Sư tôn, ăn cái này đi.”
“Ngươi lấy lá sen ở đâu?”
“Lúc nãy bắt cá bên hồ, tiện tay hái.” Mặc Nhiên đưa thịt cá cho y, “Ăn
nóng đi, lạnh không ngon nữa.”
Sở Vãn Ninh nhận lá sen, trong lòng hơi gợn sóng, nói: “Cảm ơn.”
Y thật sự không thích xương cá, thịt cá mú gỡ kỹ vào miệng là tan, Sở Vãn
Ninh ăn từng miếng, cũng không thấy có xương, ăn hết rồi, trà đun trên bếp
cũng réo, Tống Thu Đồng đứng dậy đỡ bình sắt xuống, rót cho mỗi người
một ly, dâng bằng hai tay.
“Sở tông sư, mời dùng trà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.