HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1323

người kia tới mềm nhũn, không lên được lưng ngựa, lưng lang cũng lên
không nổi, chỉ có thể leo lên lòng hắn bị ôm trong ngực.
Ngay sau đó hắn bị chính ý niệm này của mình doạ sợ cùng áy náy, hắn
theo bản năng lắc đầu.
Hành động này đúng lúc bị Sở Vãn Ninh nhìn thấy, Sở Vãn Ninh hỏi hắn:
“Sao thế? Vì sao lắc đầu? Ta có nói gì oan cho ngươi sao?”
“Không có không có, sư tôn dạy rất đúng, là ta nghĩ nhiều.”
Nhưng không phải nghĩ tới chuyện của Nam Cung Tứ và Tống Thu Đồng
kia.
Ta muốn người, là người đó…
Sau đó Mặc Nhiên lại nghĩ, ầy, nếu có thể đánh gãy chân Não Bạch Kim thì
tốt rồi, như vậy Sở Vãn Ninh không còn lang để cưỡi, không khéo có thể
bỏ tự tôn xuống, nguyện ý cưỡi chung hắc trảo với hắn.
Hắn lại mơ mộng rất đẹp việc ôm lấy y, tựa hồ người khát muốn chết, nhớ
tới hồ nước từng bị mình giày xéo… Mặc Nhiên không thể thoát khỏi
những suy nghĩ miên man, một đường đuổi theo Sở Vãn Ninh, trở về giáo
trường Khiếu Nguyệt, thấy Tống Thu Đồng và Nam Cung Tứ đang chờ ở
đó.
Tống Thu Đồng ngồi dưới đất, cổ chân trắng nõn nhỏ nhắn lộ ra, có vết
máu.
Hoá ra nàng ta đi nửa đường, quên mất Nam Cung Tứ dặn phải kẹp chặt
chân, nên bị gai cắt vào da thịt, tuy là vết thương nhỏ, nhưng Nam Cung Tứ
cũng sẽ không mặc kệ như vậy, đưa nàng ta về băng bó trước.
Mặc Nhiên liếc qua chân nàng ta một cái, cặp chân kia cũng có thể coi như
xinh đẹp, nhưng so sánh với Sở Vãn Ninh, thì còn kém xa, thế mà mình
kiếp trước còn mê mệt với đôi chân của Tống Thu Đồng.
Đúng là mù.
Giờ hắn cảm thấy Sở Vãn Ninh chỗ nào cũng tốt, ngồi cũng đẹp, đứng cũng
đẹp, đến cả ánh mắt luôn toả hàn quang, bất cận nhân tình mang ý xem
thường, hắn cũng cảm thấy đó là cao ngạo, là khí chất, Sở Vãn Ninh nên
như vậy, thật là cực kỳ đẹp, đẹp muốn chết luôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.