HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1322

nhìn Sở Vãn Ninh đi tới từ bên bờ hồ, hồ nước phía sau y lấp lánh, thân ảnh
trắng phản chiếu trên nước thật ôn nhu, mơ hồ.
Lòng hắn bỗng sinh ra một loại dục niệm mãnh liệt, muốn bước tới đó, ôm
lấy Sở Vãn Ninh vào lòng, muốn hôn y, muốn hết sức ôn nhu vuốt vê y, lại
muốn xoay người y lại, kéo y tới rừng quýt, đè y lên cây, nâng chân y lên
thô bạo vô hạn mà xâm chiếm y.
Hắn nhìn Sở Vãn Ninh càng đi càng gần, kinh ngạc nhận ra khát vọng của
mình lại mẫu thuẫn mãnh liệt như vậy, mềm mại nhất thô cứng nhất đều vì
quân mà thành.
Tình yêu à, tình yêu.
Còn không phải có dáng vẻ như vậy sao?
Cứng nóng, là hung khí nóng bỏng muốn xé mở ngươi ra.
Mềm ấm, là xuân thuỷ nhu tình bao bọc lấy ngươi.
“Nam Cung Tứ cũng thật là.” Sở Vãn Ninh không thấy ánh mắt mờ ám
chứa tình của Mặc Nhiên, y tới trước mặt Mặc Nhiên, sửa lại túi càn khôn
trên cổ Não Bạch Kim nửa ngày.
“Đưa theo một cô nương, chạy chậm tới như thế.”
“Có khi đang làm chuyện khác.”
Đầu Mặc Nhiên hơi nóng lên, ánh mắt hắn như sói nhìn chằm chằm cần cổ
trắng nõn Sở Vãn Ninh lộ ra khi cúi đầu, bụng dưới khô nóng, vậy mà có
thể không nghĩ ngợi đã trầm giọng nói nhỏ.
Sở Vãn Ninh sửng sốt một lát: “Làm gì cơ?”
“…” Mặc Nhiên giờ mới phản ứng lại, cảm thấy lỡ miệng, ho khan một
tiếng, quay đầu đi chỗ khác, “Không có gì.”
Sở Vãn Ninh ngẫm lại ý tứ, bỗng mở to mắt, sau đó nguy hiểm nheo mắt
lại, có vẻ giận tái đi rồi: “Nghĩ cái gì thế, lên ngựa, về!”
Mặc Nhiên giật giật môi, định nói “Không phải lên ngựa, là lên lang”,
nhưng nhìn vẻ mặt âm trầm cùng thính tai đỏ lên, lời đến bên miệng lại
nuốt xuống.
Hắn có chút tiếc nuối mà nhìn động tác Sở Vãn Ninh cưỡi lên Não Bạch
Kim, quả nhiên phong lưu vô trù, tuấn mỹ vô song. Hắn hẹp hòi mà khát
vọng, nếu Sở Vãn Ninh là người của hắn thì tốt rồi, như vậy hắn sẽ làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.